Triệu Bân nói xong liền nhận lấy tấm bùa trữ vật cất vào chiếc nhẫn ma.
Đau lòng!
Ân Trú đang đau lòng tột độ! Mỗi một động tác khi Triệu Bân cất tấm bùa trữ vật vào đều khiến cho cõi lòng lão ta đau nhói!
Lão ta lao tâm khổ tứ mấy chục năm trời mới gom góp được chừng đó, cuối cùng lại bị Cơ Ngân cướp hết!
Tất cả mọi người có mặt đều nhìn chằm chằm vào chiếc nhẫn ma của Triệu Bân, có người khẽ liếm môi, có người lại sáng rỡ hai mắt.
Mới vài giây trước Ân Trú còn là một đại phú hào.
Sau vài giây đổi lại thành Cơ Ngân trở thành đại phú hào.
Không biết có bao nhiêu người vừa nhìn thấy tiền là đã nổi lòng tham, đặc biệt là cường giả và sát thủ của các quốc gia khác.
Thử nghĩ mà xem, nếu như có thể bắt trói được Cơ Ngân thì cả tám đời cũng không phải lo cơm ăn áo mặt.
“Thả người”, Ân Trú rống lên, hai mắt đỏ rực.
"Thả, tất nhiên phải thả chứ", Triệu Bân phất tay ném Ân Minh ra ngoài.
Ân Trú vội vàng tiếp lấy cháu trai, trong phút chốc rất muốn bóp chết cháu trai của mình! Ngươi đúng là hiếu thuận quá, đánh một trận liền khiến cho Ân gia trở thành bần hàn, tổ tiên có đội mồ sống dậy cũng không gánh nổi ngươi!
"Nghiệt đồ, dám làm càn".
"Ta phải bắt ngươi lại!"
Dương Huyền Tông quát lên dữ dội, dẫn theo một đám cường giả Chuẩn Thiên bao vây Triệu Bân.
Ông ta phải diễn như vậy, bề ngoài là quở trách bắt người nhưng thực tế là để bảo vệ Cơ Ngân. Bởi vì Dương Huyền Tông ra tay quá nhanh cho nên đám người xấu định gây rối đều không kịp ra tay.
Triệu Bân không ngốc, tất nhiên sẽ không phản kháng, ngoan ngoãn để bị bắt.
Không còn ở trạng thái Kỳ Lân hóa thì hắn chỉ là một võ tu cảnh giới Địa Tạng tầng 1, không thể chịu nổi bốn phía tuyệt sát.
"Mang đi".
"Hôm nay chưởng giáo ta... phải đích thân thẩm vấn!"
Dương Huyền Tông hừ lạnh một tiếng, lời nói đúng là hiên ngang lẫm liệt.
Có không ít người đều liếc mắt nhìn về phía chưởng giáo Thiên Tông, lão già này đúng là thần diễn xuất, người không biết có khi còn tưởng ông ta muốn đem Cơ Ngân về tra tấn hành hạ.
...........
Triệu Bân bị bắt đi.
Đám người đứng xem cũng dần dần tản ra nhưng vẫn chưa đi hết, có những người đã đi rất xa nhưng vẫn không khỏi thổn thức cùng tặc lưỡi.
Vở kịch lật ngược tình thế ngày hôm nay thật sự hết sức thú vị!
Hai ký chủ đánh nhau là chuyện hiếm thấy, vạn năm khó gặp.
Hơn nữa một trong số các ký chủ còn là ký chủ của Kỳ Lân, vừa xuất hiện đã đánh Cửu Vĩ Ân Minh không ngóc đầu lên nổi, cường thế chiến thắng, thế như chẻ tre.
Hơn nữa Cơ Ngân Thiên Tông còn là một tên hết sức quyết đoán, một lần hét giá cướp được của Ân Trú tám trăm ngàn vạn lượng.
Tám trăm ngàn vạn lượng! Đó là một con số lớn đến cỡ nào chứ!
“Quả nhiên cái tên này đi tới đâu là náo nhiệt tới đó”.
"Từ trước tới giờ ta chưa bao giờ nhìn thấy Kỳ Lân thật sự!"
"Làm như ta đã từng nhìn thấy rồi vậy".
Những tiếng bàn tán xôn xao lại vang lên không dứt.
Thế sự vô thường.
Trước đây không lâu khi sức mạnh Cửu Vĩ chia làm hai, người được lựa chọn nhận lấy một nửa Cửu Vĩ là Cơ Ngân lại xảy ra biến cố khiến cho Ân Minh chiếm được một nửa sức mạnh Cửu Vĩ, vậy mà không ngờ sau khi đi một vòng lớn cuối cùng Cơ Ngân lại tìm được cho mình một Thánh thú còn bá đạo hơn.