Về phần thân thể bất tử cũng không có vấn đề.
Ngay khi mở ra cảnh giới cực hạn thì hắn cũng bất tử bất thương, bất hủ bất diệt.
Đây là trạng thái bá đạo nhất thế gian. Trừ khi có sức mạnh nào có thể ngay lập tức nghiền nát toàn bộ thân thể hắn ra thành tro bụi, nếu không thì bất cứ lúc nào hắn cũng có thể tái tạo lại cơ thể.
"Lão nương hôm nay rất tức giận".
Không nhìn Triệu Bân nữa, Nguyệt Thần trừng mắt nhìn lời nguyền ở phía đối diện.
Chúc phúc của thần bên cạnh cô ta cũng mạnh lên trong nháy mắt.
Triệu Bân mở ra cảnh giới cực hạn thì Nguyệt Thần và chúc phúc của thần cũng đều được nguồn năng lượng thần bí thêm vào sức mạnh, uy thế liên hợp đã tuyệt đối nghiền áp lời nguyền rủa của thần, chuyện tốt như thế này rất khó gặp, đây là lúc bọn họ phải xông vào đánh nhau với lời nguyền đến chết.
Ầm! Ầm!
Bên ngoài vẫn chưa dứt tiếng ầm ầm.
Giữa ma sát quay cuồng ngập trời, từng bước đi của Triệu Bân đều khiến cho hư không chấn động, giờ phút này trông hắn y hệt một Ma thần từ thuở hồng hoang đến đây đại khai sát giới.
Tứ phương tràn ngập cường giả nhưng không có ai dám tấn công.
Trong số đó còn có cả Thượng Dương chân nhân, lão ta nhận ra Triệu Bân trong trạng thái này quá đáng sợ.
Sức mạnh cùng sát khí của hắn khiến cho lão ta vô cùng run sợ, nỗi sợ hãi thấm vào tận xương tủy.
Lão ta là cường giả Thiên Võ mà còn như thế thì đừng nói tới thế nhân.
Cảnh tượng trông cực kỳ đáng mỉa mai, trận trượng khổng lồ như vậy nhưng không ai có thể sinh ra ý niệm chiến đấu trong đầu, từ Thiên Võ đến Địa Tạng đều lui lại phía sau, tay cầm binh khí vô cùng run rẩy.
Giờ phút này, ngay cả cường giả thành Thiên Thu cũng lộ ra thần sắc hoảng hốt.
Từ khi bọn họ quen biết Triệu Bân thì đây là lần đầu tiên hắn khiến cho bọn họ sợ hãi đến như vậy.
Không có ai biết hắn đang ở trong trạng thái gì, chỉ biết giờ phút này, Triệu Bân thực sự vô cùng đáng sợ.
Trận chiến này nhất định sẽ đánh ra núi thây biển máu.
"Chờ đó, tất cả đều phải chôn cùng nàng ta".
Lời nói của Triệu Bân như sét đánh ngang trời.
Thế nhân nghe vậy thì trái tim như muốn rơi ra khỏi lòng ngực.
Cường giả tứ phương nghe thấy lời này thì đều không thể đứng vững.
Đã không đứng vững thì cũng không cần đứng nữa.
Đại ma đầu Triệu Bân đã bắt đầu đại khai sát giới, kiếm Long Uyên đẫm máu đã chém ra ma sát ngập trời, nhìn không thấy thân ảnh của hắn, chỉ thấy có một luồng sáng đen chém qua đám đông.
Hắn đi tới đâu là nơi đó phải đổ máu giàn giụa.