“Cảnh giới Thiên Võ”.
Triệu Bân thoáng nheo mắt, chỉ trong chớp mắt đã nhìn ra manh mối.
Trong cỗ quan tài đá chắc hẳn là một cổ thi Thiên Võ, tự sở hữu một thứ khí chất nào đó có thể vô hiệu hóa thuật phản trầm quan. Đúng là đánh giá lão già áo đen hơi thấp rồi, dù không còn ở cảnh giới Thiên Võ nhưng vẫn điều động được con rối Thiên Võ. Các tộc nhân khác của Thi tộc thường có hai con rối, chắc hẳn lão già áo đen cũng vậy. Sở dĩ ông ta chỉ triệu hồi một con rối có lẽ là vấn đề về năng lực. Không phải tu vi Thiên Võ, đối phương chỉ có thể điều khiển một con.
Dù là một con cũng đủ đáng sợ rồi.
Nghĩ tới vua Âm Nguyệt hay vua Man mà xem.
Dù đã chết, họ vẫn bá đạo như trước.
Xem ra lúc đầu không dùng tới Kỳ Lân hóa là quyết định đúng đắn.
Đối phương có át chủ bài, hắn cũng phải giữ lại chút thủ đoạn.
Uỳnh!
Khi hắn nhìn lại thì cỗ quan tài đá đã vọt lên khỏi mặt đất, không thấy nắp quan tài đổ xuống mà chỉ thấy cỗ quan tài nổ tung. Có lẽ vì khí thế của cổ thi Thiên Võ quá mạnh, phương thức xuất hiện cũng khác những con rối Chuẩn Thiên khác.
Cũng như vua Man.
Cũng như vua Âm Nguyệt.
Có người nào không đá tung quan tài mà bước ra đâu.
Con rối Thiên Võ kia hóa ra là nữ, mặc một bộ tử y phiêu dật, mái tóc đen mượt không cần gió cũng tung bay, dung mạo tuyệt tác, dưới ánh trăng còn có cảm giác như mộng như ảo. Điều duy nhất không hoàn hảo là đôi mắt đẹp trống rỗng, thần sắc đờ đẫn, trên vai cũng bám đầy bụi bặm.
“Tiểu… Tiểu Cửu?”
Thương Khung trông thấy mà tàn hồn run rẩy.
Triệu công tử nghe xong cũng nhướn mày.
Đây là Phù Nhàn?
Ma tướng thứ chín dưới trướng Ma Quân?
Cả khu rừng chấn động.
Là do uy áp của Phù Nhàn quá mạnh, mặc dù đã chết tám ngàn năm nhưng uy phong vẫn còn.
Triệu Bân cảm thấy ức chế bội phần, cảm giác cứ như trời đất ở đây đã trở nên nặng nề hơn bởi Phù Nhàn.
“Ông không nhìn nhầm đấy chứ?”, Triệu Bân hỏi.
Thương Khung không đáp lại.
Nhưng Triệu Bân có thể cảm nhận được rất rõ tàn hồn của Thương Khung đang run lên như thể đang nghẹn ngào, đồng thời cũng là đang phẫn nộ vô cùng, một luồng sát ý buốt lạnh phát ra từ tận linh hồn, thậm chí khiến cổ tay hắn phải đóng băng.
Còn cả Bất Diệt chiến kích nữa, nó cũng liên tục rung lên ù ù.
Tất cả những điều đó là đáp án đầy đủ nhất rồi.
Thương Khung không nhận nhầm.