Triệu Bân nhìn một lúc thì nuốt chút độc đó.
“Này!”
Mọi người vừa muốn ngăn hắn lại nhưng đã muộn rồi, thái độ ai cũng rất quái dị. Độc của U Lan còn chưa được giải mà ngươi lại còn gây thêm rắc rối, dù chỉ là một tia khói độc nhưng cũng sẽ phát triển dần lên trong cơ thể.
Triệu Bân không nói gì, chỉ lim dim mắt.
“Đầu óc tên này có vấn đề rồi!”, Lăng Phi giật khóe miệng.
“Cũng có thể là bị lừa đá!”, mấy lão tiền bối đều nói.
“Hắn muốn lấy thân mình thử độc!”, Ma Tử thản nhiên nói, vẫn là hắn ta hiểu Triệu Bân nhất.
Hắn ta vừa nói ra thì tất cả mọi người đều chau mày.
Chỉ có Triệu Bân mới nghĩ ra được việc lấy thân thử độc!”
Độc của La Sinh Môn làm gì dễ thử ra được như thế, vậy là đang đùa với tính mạng của mình mà.
Ma Tử đoán không sai. Đúng thật là Triệu Bân đang dùng thân mình để thử độc, có lẽ những người khác không thử ra được nhưng hắn thì khác, mặc dù hắn không phải luyện đan sư nhưng lại có hiểu biết không kém gì luyện đan sư, không đích thân cảm nhận thì sao có thể tìm được thuốc giải. Nếu như Nguyệt Thần vẫn còn ở đây thì nhất định sẽ rất bình thản, với thiên phú của Triệu Bân, không khó để tìm ra được thuốc giải, chẳng qua chỉ là vấn đề thời gian mà thôi, dù sao vẫn tốt hơn là đi tìm chủ nhân của La Sinh Môn.
Nếu như U Lan vẫn còn tỉnh thì nhất định sẽ cảm động đến rưng rưng nước mắt.
Cô ta chỉ là một sát thủ, không ai để tâm đến sự sống chết của cô ta, nhưng Triệu Bân thì lại liều mạng cứu cô ta.
A…
U Lan bị đóng băng còn Triệu Bân thì lại hừ lên khó chịu.
Hắn đã hấp thụ chất độc và nó thật sự đang phát triển, chỉ mới có ba bốn giây mà đã lan ra khắp tứ chi trăm cốt, lục phủ ngũ tạng, kỳ kinh bát mạch, tiếp sau đó là cơn đau giống như bị hàng vạn con trùng gặm nhấm cơ thể. Hắn đã quen với nỗi đau luyện thể nhưng vẫn không chịu đựng nỗi mà phải hét lên, đấy chỉ mới là một tia khói độc thôi mà đã đau đớn đến mức đó rồi, nghĩ thôi cũng biết, nỗi đau khi bị chất kịch độc ăn sâu vào xương cốt. Hèn gì U Lan lại một mực muốn chết, nỗi đau đớn giày vò như thế thì chết là một loại giải thoát.
“Gan đấy!”
Các cao thủ nhà họ Ma đều chậc lưỡi, đến độc của La Sinh Môn mà cũng dám nuốt, Triệu Bân đúng là một thanh niên cứng, mặc dù không biết Triệu Bân và U Lan có quan hệ gì với nhau, nhưng chỉ với hành động này thôi thì cũng đủ để nể phục rồi.
Người giàu tình cảm đều là người có nghĩa khí.
U Lan đóng băng được đặt lên chiếc giường băng.
Triệu Bân thì đang bắt tay vào việc chu du trên những đỉnh núi, đau thì có đau đấy nhưng hắn có thể chịu được, chủ yếu là do tư chất của hắn quá mạnh mẽ, có Vạn Pháp Trường Sinh Quyết, độc dược không thể giết chết được hắn, nhưng Trường Sinh Quyết không thể tiêu diệt được độc, có thêm Tẩy Tủy Dịch Cân Kinh cũng rất khó loại trừ hẳn, độc này rất quỷ dị.
“Cảm giác có thích không”, Ma Tử chọc chọc Triệu Bân.
“Hay là ngươi cũng thử xem?”, Triệu Bân tùy ý nói.
“Thôi bỏ đi, đó đâu phải là thê tử nhà ta”, Ma Tử nói đầy ẩn ý.
Triệu Bân liếc mắt nhìn hắn ta, nói như ngươi thì đây cũng đâu phải thê tử nhà ta!
“Nếu ta cũng trúng độc, ngươi có thử không”, Huyễn Mộng cũng chớp chớp đôi mắt xinh đẹp.