Nếu thật là như thế thì hắn ta không chịu đâu.
Đâu chỉ mình hắn ta không chịu, Triệu Bân cũng không chịu mà? Gì mà thần phục chứ, ta là đồ đệ của Nguyệt Thần mà? Nếu để Tú Nhi biết thì mặt mũi của thần thánh để vào đâu? Đã không thể làm sư phụ nở mày nở mặt thì cũng không thể làm sư phụ mất mặt được.
Có đồ đệ này, lão nương cũng vui lòng.
Nguyệt Thần từng có lúc liếc nhìn sang mà cảm thán.
Uỳnh!
Kiếm Long Uyên trong tay Triệu Bân tỏa hào quang ra bốn phía.
Đây là đáp án của hắn, Huyết Tôn dù mạnh, nhưng hắn cũng không phải con hổ giấy, cùng lắm thì đánh nhau một trận.
“Ta rất tán thưởng dũng khí của ngươi”.
Huyết Tôn cười khẩy, còn chưa dứt lời đã lao tới như một bóng ma, giơ bàn tay tóm Triệu Bân. Nếu đã không thần phục thì phải nuốt trọn, huyết mạch của tên tiểu tử này mạnh hơn bất kỳ huyết mạch nào lão ta từng thấy.
Soạt!
Triệu Bân phản ứng cực nhanh, bay ra sau để trốn, trong thời khắc trốn đi, hắn dùng võ hồn điều khiển sấm chớp và khí huyền hoàng, một bên biến thành kiếm mang lôi đình, một bên biến thành kiếm khí huyền hoàng, chém thẳng về phía Huyết Tôn.
Huyết Tôn ngó lơ, mặc cho hắn tấn công.
Lão ta có đủ tư cách để lên mặt đất, bất luận là thiên lôi hay khí huyền khí đều không thể phá vỡ được lớp phòng ngự của lão ta, chỉ có thể xẹt ra vài tia lửa ở bề ngoài, đến cả tác dụng gãi ngứa cũng không có.
Phụt!
Đòn tấn công của hắn không hiệu quả, nhưng lại bị một ngón tay của Huyết Tôn chọc đúng chỗ không lệch đi đâu được.
Triệu Bân hộc máu, lồng ngực vừa mới khỏi lại bị chọc ra một lỗ khác, sát ý thâm nhập vào thể phách, lạnh lẽo và khô khốc, tiêu diệt hết tinh khí của hắn, đồng thời còn điên cuồng làm loạn trong cơ thể.
“Phong Lôi quyết!”
Triệu Bân quát lên, đột ngột đứng thẳng, mũi kiếm vươn dài.
Huyết Tôn trông thấy mà khẽ nhướn mày, uy lực của nhát kiếm này không tầm thường. Kẻ đánh cho Vương Dương tàn phế quả nhiên không phải đơn giản, có thể làm Thánh Tử của Thiên Tông, quả nhiên cũng có chút bản lĩnh.
Lại lần nữa, lão ta giơ hai ngón tay ra.
Lại lần nữa, lão ta kẹp lấy mũi kiếm Long Uyên.
Thế nhưng, điều khiến lão ta ngạc nhiên là lần này lão ta không thể loại được kiếm uy của Long Uyên, nói cho chính xác hơn, ngay một giây trước đó, kiếm uy và kiếm ý của Triệu Bân đột nhiên tăng vọt, nhát kiếm phong lôi của hắn biến thành vạn kiếm quy nhất.
Để tìm Liễu Tâm Như, Triệu công tử đã biến ra rất nhiều phân thân trong quá trình tìm kiếm. Ngay khi Huyết Tôn xuất hiện, chúng đã tập trung sức mạnh, sau đó bổ trợ cho bản tôn. Bề ngoài là Phong Lôi quyết, thực chất là uy lực của vạn kiếm quy nhất.
Phụt!
Máu bắn ra.
Huyết Tôn phun máu rồi, lão ta quá sơ suất mới bị đánh cho không kịp trở tay.