“Tên hắn là Tinh Hồn, xếp hàng thứ ba trong số những đệ tử chân truyền nội môn”, Thanh Dao cười nói.
Triệu Bân nghe xong bất giác nhướng mày, đánh đấm khá thế mà chỉ xếp hạng ba thôi á?
Nếu thế thì xếp hạng nhất, hạng hai còn đáng sợ hơn nữa ư?
“Nghe sư tôn nói, Tinh Hồn là người Đại Hạ Hồng Tước nhặt được trong một di tích viễn cổ”, Thanh Dao nói: “Có thể nói là mãi mãi không thể lớn lên được, chỉ giữ mãi hình dạng sáu tuổi, huyết mạnh rất đáng sợ”.
“Mãi mãi… Không bao giờ lớn ư”, Triệu Bân nhíu mày.
“Là do huyết mạch”, Thanh Dao kéo một lọn tóc: “Ta chỉ biết từng đó thôi”.
“Thế người xếp hạng thứ hai là ai?”, Triệu Bân tò mò.
“Thiên Vũ”, Thanh Dao cười cười: “Thống soái Ngự Long Quân Đại Hạ là tổ phụ của hắn ta”.
“Thế người xếp thứ nhất là…?”
“Long Phi… Đại Hạ Long Phi”.
“Họ kép Đại Hạ, là người hoàng tộc ư?”, Triệu Bân hỏi thử.
“Đúng vậy, là công chúa của hoàng tộc Đại Hạ”, Thanh Dao hít một hơi thật sâu: “Cô ta mới là kẻ đáng sợ thật sự, ngươi, Sở Vô Sương, Tinh Hồn, Thiên Vũ… Bắt tay nhau… Cũng không thể đánh lại”.
“Không thể nào!”, mặt Triệu Bân có vẻ không tin.
“Nếu cô ta nổi điên lên thì Địa Tạng tầng cao nhất cũng không thể chèn ép nổi”, Thanh Dao cười bí ẩn.
Rầm!
Triệu Bân nghe thế thì nuốt một ngụm nước bọt theo bản năng.
Hạng nhất của chân truyền Thiên Tông đáng sợ đến thế ư? Địa Tạng tầng cao nhất cũng không thể chèn ép nổi?
“Chắc ngươi có nghe về Cửu Vĩ Tiên Hồ rồi chứ”, Thanh Dao chớp mắt.
Triệu Bân khẽ gật đầu, trong Huyền Môn Thiên Thư có ghi, hồ ly có mạnh hay không đều phải xem đuôi, yếu nhất là một đuôi, càng nhiều đuôi thì càng mạnh, chẳng hạn như cửu vĩ hồ, có thể thấy nó đã thuộc hàng siêu yêu thú, nếu bỏ thêm một chữ tiên vào nữa, dùng mông nghĩ cũng biết nó sẽ mạnh hơn đến mức nào.
“Trong cơ thể Long Phi phong ấn một Cửu Vĩ Tiên Hồ”, Thanh Dao nói.
“Thế…”, Triệu Bân lại giật mình.
Nếu thế thì mấy hắn cộng lại cũng chưa chắc đã đánh lại Long Phi.
Hay có thể nói là đánh không lại Cửu Vĩ Tiên Hồ, một cái tát thôi là mấy người như hắn đã ngã xuống rồi, sức mạnh chèn ép tuyệt đối, bí thuật gì gì đó, huyền pháp gì gì đó đều là vật trang trí cả, người như Đại Hạ Long Phi, một khi nổi điên sẽ hóa thành Cửu Vĩ, e là Địa Tạng tầng cao nhất xông tới… Cũng sẽ bị đánh.
“Sợ không?”, Thanh Dao chớp chớp hai mắt.
“Cửu Vĩ Tiên Hồ ở đâu ra thế?”, Triệu Bân hết sức khó hiểu: “Bị phong ấn trong cơ thể Đại Hạ Long Phi như thế thì ai đã bắt được nó, là Hồng Uyên! Hay là Đại Hạ Hồng Tước?”
“Nghe nói là Long Hoàng thế hệ đầu tiên bắt được, phong ấn trong cơ thể mình, là một thế hệ túc chủ, việc này đã được truyền qua hàng ngàn năm”, Thanh Dao chậm rãi nói: “Long Phi là túc chủ đời thứ chín, sức mạnh của tiên hồ dồi dào, có nó, Long Phi lên đến cảnh giới Chuẩn Thiên thì hoàn toàn có thể đánh được Thiên Vũ”.
Triệu Bân im lặng, lại là một sự khiếp sợ không nói nên lời.
Thế hệ Long Hoàng đầu tiên của Đại Hạ đó chính hoàng đế khai quốc Đại Hạ, phải là sức mạnh to lớn đến mức nào mới tóm được Cửu Vĩ Tiên Hồ, một thế hệ được di truyền, nó lại được phong ấn trong người thế hệ sau để bảo vệ sức mạnh của cửu vĩ hồ ư?