Đám người vừa nhìn thấy, trong mắt đã lóe lên vẻ kinh hãi, Cơ Ngân là người nổi tiếng, các thế lực lớn đều có hình chân dung của hắn, mặc dù có khuôn mặt bình dân không có gì nổi bật nhưng vẫn có thể vừa nhìn đã nhận ra. Nửa đêm nửa hôm không ở trong Thiên Tông, chạy đến nơi núi rừng hoang vắng này làm gì, thật đúng là bất ngờ.
“Bắt sống hắn”.
Hơn 30 cường giả tộc xác chết đồng loạt nhảy ra, Cơ Ngân là một bảo bối sống, khắp người đều là bảo vật, bắt về nghiên cứu chắc chắn có thể tìm ra rất nhiều bí mật.
Ối!
Khi hai bên cách nhau chưa đầy 10 thước, Triệu Bân giả vờ hét lên một tiếng.
Xong đời, hắn quay đầu liền bỏ chạy.
“Chạy đi đâu”.
Đám người tộc xác chết hét lên dữ dội, quét ra một luồng kiếm khí.
Triệu Bân sớm đã đoán trước mình sẽ bị đám người này đuổi theo, mặc dù như vậy nhưng hắn vẫn bị rừng kiếm khí của đối phương gây thương tích trên lưng và cánh tay, máu me be bét, nhưng cũng không có vấn đề gì lớn lắm, chỉ cần không ảnh hưởng đến tính mạng là được. Chỉ là vài vết kiếm mà thôi, Trường Sinh Quyết có thể xử lý được.
Ầm! Bùm!
Khu rừng u ám không còn yên bình nữa.
Triệu Bân chạy về phía trước, chật vật chạy trốn không dám quay đầu lại.
Đám cường giả tộc xác chết đuổi theo phía sau, từng cây cổ thụ lớn bị bật rễ, những tảng đá lớn sụp đổ khiến núi rừng kinh động, cảnh tượng vô cùng hỗn loạn.
“Nấp kĩ!”
Khi đi qua một khu rừng, Triệu Bân chớp mắt đã nhìn thấy người của Ma Gia.
Người của Ma Gia hội ý, cũng biết rõ chủ ý của Triệu Bân, đây là hắn đang kéo 30 người của tộc xác chết ra khỏi khu rừng, Ma Tử hiểu Triệu Bân nhất, Triệu Bân không chỉ muốn dụ đám người này rời khỏi đây, mà còn muốn đưa bọn chúng đến núi Bất Tử, mượn mê tung trận của núi Bất Tử để nhốt chúng lại, đợi bọn họ xử lý xong bên này thì quay lại tính sổ đám người này sau.
Đây là một cách tốt.
Nhưng tiền đề là Triệu Bân có thể trốn thoát.
Tuy nhiên, Ma Tử cũng không quá lo lắng, Triệu Bân có thể triệu hồi ngược hướng, đoạn đường này hắn khá quen thuộc, lại có không ít trận pháp, cho dù có là cảnh giới Thiên Võ thì cũng chưa chắc đã bắt được hắn.
“Chạy đi đâu?”
Đám cường giả tộc xác chết lại hét lên, một đám người đuổi theo Triệu Bân ra khỏi núi, có lẽ vì quá chú ý tới hắn ta mà không để ý có người nấp trong bóng tối. Tất cả những gì chúng nghĩ là làm thế nào để bắt sống được Triệu Bân, không thể ra tay quá mạnh, chỉ sợ không cẩn thận sẽ giết chết hắn.
“Đến lượt chúng ta rồi”.
Đại trưởng lão của Ma Gia là người đầu tiên đứng lên, có hơn 50 cường giả Địa Tạng, bị Triệu Bân dẫn đi hơn 30 người, cũng có nghĩa là trong địa cung chỉ còn lại 20 tên, với đội hình hiện tại của họ thì có thể tiến hành tấn công rồi.
Chín ngàn vạn lượng, không thể để tuột mất được.
“Chờ một chút”.
Ma Tử xua tay, Triệu Bân bên kia vẫn chưa đi xa.
Thế nên, đám cường giả đó vẫn có khả năng quay trở lại.
“Tộc xác chết thật to gan”.