Soát hồn rất đau.
Nhưng Khô Lâm lão quỷ không hề lộ vẻ đau đớn.
Cũng phải, tâm trí bị khống chế rồi, lão ta là con rối sống, tất nhiên không biết đau.
Một tấm màn nước nhanh chóng vọt lên.
Ai biết thì sẽ hiểu rằng, màn nước này dùng để tái hiện hình ảnh trong ký ức. Hôm đó họ đã thông qua màn nước ký ức này mà xem bộ phim dài tám mươi tập, mỹ danh của thanh niên tốt nào đó vẫn còn được lưu truyền rộng rãi tới ngày nay.
Không ai nói gì, tất cả nhìn chằm chằm vào màn nước.
Điều khiến đám đông nhíu mày là hình ảnh trong màn nước là một mảng hỗn độn.
Triệu Bân rất đồng cảm, bởi nó giống hệt như những gì hắn soát được.
Không vội...
Đây mới là bắt đầu.
Cứ đợi là được, đại trận soát hồn rất bá đạo, chắc chắn có thể tìm ra manh mối, cho dù là một số hình ảnh cũng có thể giúp họ phá cục diện này.
Chờ đợi cũng là một kiểu giày vò.
Đám đông rất ăn ý, từ đầu đến cuối không nói năng gì, chỉ chăm chú nhìn vào màn nước ký ức, sợ bỏ lỡ hình ảnh nào đó.
“Ký ức bị xóa hết rồi?”
Đại pháp sư lầm bầm, nhíu chặt hàng lông mày.
Ba vị pháp sư khác cũng lộ ra thần sắc y hệt.
Bốn người đưa mắt nhìn nhau rồi thay đổi ấn quyết.
Ấn quyết này là cấp độ cao nhất dùng khi soát hồn, không chỉ đơn giản là hư tổn căn cơ. Người bị soát hồn rất có khả năng sẽ mất mạng, nhưng vì ma chú Ám Hắc và ngụy bí giả can hệ quá lớn, họ không thể
Sau khi ấn quyết thành hình, hoa văn bí ẩn mới cũng được sinh ra, ngưng tụ ở mi tâm của Khô Lâm lão quỷ, tạo ra một ấn chú soát hồn cổ xưa, từng chút xâm nhập vào cơ thể của lão ta.
Uỳnh!
Đại trận soát hồn ở cấp bậc cao nhất đúng là hữu dụng.
Màn nước ký ức rung lên, phản chiếu một hình bóng vô cùng mờ mịt, chính người này đã dùng ấn chú với Khô Lâm lão quỷ.
“Là ông ta!”
Tất cả mọi người có mặt ở đó, bao gồm Triệu Bân, hai mắt lóe sáng.
…
Địa cung im lặng đến chết chóc.
Tất cả mọi người đều nhìn màn nước ký ức.
Hình ảnh hiện ra trên đó tuy vô cùng mơ hồ nhưng họ chỉ cần liếc mắt đã nhận ra.
Là ai thế?
Quỷ Minh.
Một trong năm cao thủ Thiên Võ của Đại Hạ.