Triệu Bân mắng chửi, đi tới đâu chửi tới đó.
Dây dưa dưới vực sâu quá lâu, thời gian có hơi gấp rút.
Giống hệt quãng đường trước đó, càng đến gần hướng sông Minh Hà càng gặp phải nhiều âm binh tuần tra, có khi còn gặp phải mấy sinh vật quái dị dưới âm phủ, hình thể khổng lồ, đứng từ xa cũng phải ngửa đầu xem.
Ngoài ra còn có mấy con bay trên trời.
Triệu Bân đi suốt một đường, gặp phải rất nhiều quái vật lớn.
Không biết đến lúc nào mới nghe thấy tiếng sóng vỗ mạnh mẽ, có lực.
Nếu bản đồ này đánh dấu không sai thì bay qua ngọn núi trước mặt sẽ đến sông Minh Hà.
Đường lên núi nhỏ, Triệu Bân đi rất cẩn thận.
Gần sông Minh Hà thế này, e là trên núi sẽ có mấy thứ đáng sợ.
Điều khiến hắn hết sức bất ngờ là sâu trong núi có một ngôi miếu cổ, có thể thấy một lão tăng đầu trọc đang lặng lẽ gõ mõ dưới gốc cây già trước miếu, cả người đen thui.
“Âm tăng hả?” Triệu Bân khẽ hỏi.
Một thầy tu dưới âm phủ, trông cứ quái dị thế nào ấy.
Thêm vào đó, kinh văn lão ta đang đọc chất chứa sư âm u, có thứ ma lực đáng sợ nào đó, người có nguyên thần như hắn nghe còn thấy tinh thần hoảng hốt, đầu óc run lên từng cơn.
“Ít nhất cũng là Huyền Tiên”.
Triệu Bân thầm nói, theo cấp bậc của Tiên thì có lẽ âm tăng này ở cảnh giới Huyền Tiên”.
Âm tào địa phủ khác với dương gian phàm giới, nơi này không có bất kì trói buộc nào, tu vi đó đều là hàng thật giá thật.
“Vượt qua lão ta”, Nguyệt Thần liếc về một phía.
Khỏi cần cô ta nói, Triệu Bân cũng đã sớm đi lướt qua.
May là có áo choàng đen che chắn, nếu không chắc chắn sẽ bị âm tăng phát hiện.
Lo lắng thấp thỏm một đường.
Cuối cùng hắn cũng băng qua ngọn núi.
Lọt vào tầm mắt hắn chính là một con sông lớn, nước sông màu đen, lại ánh lên màu đỏ của máu, có thể thấy dưới đó có oán linh và quỷ hồn, như một đám người chết đuối đang vùng vẫy ngoi lên.
Triệu Bân lén đi tới, tiến tới bờ sông Minh Hà.
Đã bảo chỉ lấy một chén, hắn lại đổ đầy cả vại.
Nước sông Minh Hà, hắn tranh thủ mang về nghiên cứu một chút.
“Hoàn thành nhiệm vụ tốt đẹp”.
Triệu Bân cất cái vại đi, tiện tay lấy ngọc thạch ra.
Trước khi đi kẻ trừng phạt có nói chỉ cần bóp nát ngọc thạch này, lão ta sẽ tới dẫn hắn về.
“Dừng lại”, Nguyệt Thần đột nhiên lên tiếng.
“Tại sao”, Triệu Bân hỏi lại theo bản năng.
“Có quả Âm Minh”.