Tuy khá kinh ngạc, nhưng họ không lo lắng.
Đây là tổ địa của Thi tộc, đừng nói là một võ tu Chuẩn Thiên, dù cho Hồng Uyên của Đại Hạ có đến đây thì cũng không đi nổi. Đừng bao giờ coi thường Thi tộc, nếu không hậu quả nghiêm trọng lắm.
Đợi khi thu hồi ánh mắt, họ lại vung kiếm, chỉ về phía đảo Vô Danh.
Nhiệm vụ của họ là chiếm lấy hòn đảo này, tiêu diệt người trên đảo.
Phụt!
Lại một dòng máu vẽ ra đường cong giữa hư không.
Thi Tổ lại bị thương nặng do một luồng kiếm khí của Triệu Bân chém mở vùng ngực, chém đứt vài xương sườn của lão.
Vị cao thủ Thiên Võ này tuy khả năng chiến đấu không ổn lắm, nhưng rất giỏi chịu đòn, vượt xa tưởng tượng của Triệu Bân, hứng chịu bao nhiêu đòn sát sinh mà âm khí vẫn còn ngùn ngụt, quả nhiên rất đúng với câu nói kia: đánh bại cao thủ Thiên Võ thì dễ chứ giết cao thủ Thiên Võ thì khó.
Á!
Thi Tổ gào thét, chắc hẳn bị đánh nhiều quá nên tức giận, ông ta dùng hẳn cấm thuật.
Có được cấm thuật này, sức chiến đấu tăng mạnh, đến cả mái tóc cũng đổi sang màu đỏ như máu.
“Nuốt cho ta!”
Thi Tổ thét một tiếng chấn động bầu trời, tạo ra một xoáy lốc khổng lồ.
Xoáy lốc đen thui xoay chuyển kịch liệt, cố sức cắn nuốt, mạnh đến nỗi Triệu Bân không thể kháng cự nổi, chỉ trong thoáng chốc không đứng vững đã bị hút vào trong. Sấm chớp bên trong xoáy chốc kêu xẹt xẹt, rơi vào đó còn không đứng dậy nổi.
May mà thân thể Triệu Bân mạnh mẽ, có thể chống trụ được.
Nếu đổi lại là cao thủ Chuẩn Thiên khác, chỉ thoáng chốc đã bị cắn xé tan tành.
Đùng!
Thánh Tử của Thiên Tông không uổng phí hư danh, dù bị nuốt vẫn có thể trốn ra được, đòn Đao Phách Thiên Trảm của hắn cưỡng ép xé toạc xoáy lốc.
Phụt!
Thi Tổ thổ huyết, liên tục lùi về sau, chắc hẳn gặp phải phản phệ.
Nhân lúc đối phương ốm yếu, phải kết liễu ông ta cho sớm, Triệu Bân đạp trên bầu trời, Phong Lôi quyết của hắn gần như không gì cản nổi.
Thế nhưng, không đợi hắn đánh trúng Thi Tổ đã trông thấy kiếm khí đen thui lao tới trước mặt, nhanh như chớp, đã vậy còn có khả năng “định vị”, không kịp né tránh. Hắn cũng không tránh nổi, bị trúng đòn nên văng ngược ra ngoài, máu tươi chảy ròng ròng.
Chưa hết.
Không đợi hắn đứng vững, từ phía hông lại xuất hiện sắc đỏ.
Huyết mang này còn nhanh hơn và sắc bén hơn cả kiếm khí màu đen ban nãy, lập tức chém đứt một cánh tay của hắn.
Vẫn chưa hết...