“Bắt lấy hắn!”
“Cấm!”
Tiếng hô hào trong Hình Tháp vang dội, đám đông đen kịt.
Không nhìn không biết, nhìn vào mới thấy hết hồn, đội hình cường giả quá lớn mạnh.
Dọc đường tháo chạy, Triệu Bân liên tục gặp trở ngại.
Vẫn là câu đó thôi, cường giả của Hình Tháp không đáng sợ, hắn chỉ sợ tiên trận.
Đến giờ hắn vẫn chưa để lộ dung mạo, cũng không dùng tới bất kỳ bí pháp nào liên quan đến Cơ Ngân, ví dụ như thiên nhãn thuấn thân hay Phong Lôi quyết, không phải không dùng, mà chưa đến lúc vạn bất đắc dĩ, hắn không thể dùng.
Một khi dùng tới, thân phận sẽ bị lộ.
Hắn có thể đi, nhưng người liên quan đến hắn sẽ rất thê thảm, ví dụ như Thanh Dao hay Mục Thanh Hàn, họ sẽ bị liên lụy. Bắt bất kỳ ai trong số đó cũng có thể uy hiếp hắn, Dương Huyền Tông hay hoàng phi cũng không ngăn cản nổi. Biết hắn xông vào Hình Tháp, Tử Y Hầu cũng có đủ căn cứ, đủ lý lẽ.
Thế nhưng.
Nếu nhân phận không bị lộ thì chuyện sẽ khác.
Không có chứng cứ, Dương Huyền Tông và hoàng phi sẽ không để mặc cho Tử Y Hầu làm bậy.
Là hắn nghĩ không đủ chu toàn, kế hoạch không theo kịp biến số. Biến cố ập đến khiến hắn không kịp trở tay, đến mức dọc đường tháo chạy cũng phải kiêng dè, không thể bộc lộ hết thủ đoạn, tất nhiên cũng không dùng được sức mạnh đỉnh cao nhất, chỉ dùng sức lực của xác thịt mà đánh đấm. Hắn chỉ có một ý nghĩ duy nhất: thoát khỏi Hình Tháp.
Đùng! Binh!
Đêm nay, đế đô cực kỳ náo nhiệt.
Nói cho đúng hơn là bên phía Hình Tháp rất náo nhiệt.
Có người dám xông vào Hình Tháp, tạo ra một hồi động tĩnh.
Trên đường, đám đông ào ào như nước lũ chạy về phía Hình Tháp, tất nhiên là đi hóng chuyện rồi. Động tĩnh quá ầm ĩ, thậm chí người tới thanh lâu uống rượu ôm gái cũng lao ra ngoài, trong đó có quá nửa còn mặc nguyên quần cộc. Chỉ vì hóng chuyện mà bỏ mặc các cô nương trên giường, ai cũng tò mò muốn biết kẻ nào to gan lớn mật đến vậy, dám xông vào nơi trọng yếu của Hình gia.
Trong đám người ra khỏi thanh lâu còn có Đao Vô Ngân.
Trùng hợp là đêm nay ông ta rảnh rỗi, tới tầng cao nhất của thanh lâu.
Thế nhưng, vừa mới lấy kính viễn vọng ra đã nghe thấy có người lao vào Hình Tháp nên vội vàng chạy ra, mặt mũi rất tái nhợt, cũng cực kỳ lo lắng. Không cần nhìn ông ta cũng biết người lao vào Hình Tháp là Triệu Bân, tên này thật lớn mật, dám đi cướp ngục thật, lẽ nào hắn không biết đây là chốn hung hiểm thập tử nhất sinh sao?
“Mau mau mau!”
Tiếng gào thét bay khắp con đường.
Toàn là cường giả từ hoàng ảnh vệ, Trấn Ma Ti và ngự lâm quân, đội hình không hề nhỏ.
“Bất kể là ai, phải bắt sống!”