Vừa dứt lời, một sợi xích sắt lại lao ra khỏi Tu La Môn, quấn về phía Triệu Bân.
Thần thái của Triệu Bân vẫn lẫm liệt, bay người ra sau.
Nhưng sợi xích sắt còn nhanh hơn, Tu La Môn còn cố hết sức giảm bớt tốc độ của hắn, nên chỉ trong thoáng chốc đã bị đuổi kịp. Hắn định dùng thuật triệu hồi ngược hướng để trốn thoát, nhưng khu vực cấm trong không gian của Tu La Môn lại một lần nữa đảo lộn không gian, khiến thuật triệu hồi ngược hướng mất tác dụng.
Soạt!
Sợi xích trói hắn lại, không có Kỳ Lân hóa, sức mạnh của hắn quá mỏng manh, chỉ thoáng chốc đã bị lôi vào Tu La Môn.
“Cơ Ngân!”
Long Phi hô lên, mặt mũi trắng bệch.
Vào Tu La Môn thì thập tử vô sinh, Cơ Ngân sẽ bị niệm lực tiêu diệt thành tro.
“Đừng nóng vội”.
“Ngươi cũng không thoát được đâu”.
Tà Niệm Mặt Quỷ mỉm cười nham hiểm, đôi mắt u ám.
Dứt lời, bên trong Tu La Môn lại phóng ra vài ba sợi xích sắt.
Cửu Vĩ Long Phi vẫn còn đang giãy giụa bị trói cứng ngắc, bị lôi vào Tu La Môn, từng tấc từng tấc một.
Ưm…
Trong thế giới tăm tối, Triệu Bân khẽ rên rỉ.
Bên trong Tu La Môn thực sự giống như một cái hang đen ngòm, xòe tay ra không thấy mười ngón, nguồn sức mạnh đáng sợ rất dồi dào, niệm lực ma tính cuồn cuộn nhấn chìm hắn. Khí huyết, tiên lực, chân nguyên của hắn… đều bị tiêu hóa đến hết, ngoài ra, thêm cả võ hồn và thần trí cũng bị đầu độc, vô số niệm lực ăn mòn chúng.
Nếu không có gì bất lực, hắn sẽ hồn bay phách lạc.
Hắn cố gắng lưu chuyển Trường Sinh quyết, gắng gượng tái tạo lại thể phách.
Thế nhưng cũng không trụ nổi bao lâu.
Trường Sinh quyết tuy rất huyền diệu, nhưng cũng phụ thuộc vào vết thương thế nào.
Tổn thương từ niệm lực của Phật gia vô hình vô thanh, cộng thêm khả năng đầu độc của sức mạnh thần bí Tu La Môn, nghiễm nhiên vượt ra khỏi một phạm trù nào đó mà phép tái sinh của Trường Sinh quyết không thể theo kịp tốc độ băng hoại của cơ thể.
Uỳnh!
Trong lúc nguy cấp, chiếc nhẫn ma thoáng rung lên, có một vật gì đó từ bên trong bay ra.
Nhìn kĩ lại thì nó chính là bảo liên đăng, thậm chí còn tự mình tỏa ánh sáng. Ánh sáng màu vàng lấp lánh khiến bóng tối cũng không thể che đậy được, nó lơ lửng trên đỉnh đầu Triệu Bân, ánh sáng vàng bao phủ cơ thể hắn, ngăn chặn sức mạnh ăn mòn của niệm lực. Sức mạnh thần bí của Tu La Môn cũng khó lòng xuyên thủng quầng sáng của bảo liên đăng.
“Có cả năng lực này nữa à?”
Triệu Bân nhướn mày, cảm thấy kinh ngạc.