"Không ngờ sa trường lại là nơi chôn thân của ta và ngươi", Yên Thiên Phong hộc máu, không chỉ đứng không vững mà ngay cả tầm mắt cũng đã trở nên mơ hồ, dường như còn có thể trông thấy một bóng hình xinh đẹp, đó chính là bóng hình con gái Thanh Dao của ông ta. Thứ duy nhất khiến ông ta còn lưu luyến cõi đời này chính là Thanh Dao, nếu như ông ta chết đi thì nha đầu đó cũng không còn người thân trên đời nữa.
"Bắt sống, bắt sống cho ta".
Trên không có một người đàn ông trung niên mặc áo giáp đen cưỡi huyết ưng hét lớn, lão ta là thống soái của quân Đại Nguyên, đang điên cuồng vung kiếm chỉ về phía hai vị thành chủ, nếu như có thể bắt sống bọn họ đem về thì lão ta có thể lập được chiến công.
"Đến đây".
Dương Hùng và Yên Thiên Phong quát lên một tiếng, mạnh mẽ đứng vững.
Keng!
Vừa dứt lời thì bọn họ đã nhìn thấy một luồng sáng vàng xẹt qua không trung.
Cẩn thận xem xét thì mới thấy đó là một mũi tên được lôi điện bao phủ, không biết từ chỗ nào bắn tới.
Chỉ biết rằng mũi tên này rất uy lực.
Phụt! Phụt!
Ngay sau đó liền có hai tia máu tươi bắn lên chói mắt.
Mũi tên lôi điện không chỉ bắn xuyên qua huyết ưng mà còn bắn xuyên qua người đàn ông trung niên mặc áo giáp đen khiến cho lão ta chết ngay tại chỗ.
"Chuyện này...", tướng sĩ Đại Nguyên khiếp sợ.
Người vừa chết chính là thống soái của bọn chúng, tu vi của lão ta là cảnh giới Địa Tạng tầng 8 vậy mà lại có thể bị một mũi tên giết chết. Kẻ bắn mũi tên này mạnh đến bao nhiêu chứ? Chẳng lẽ lại là cường giả Chuẩn Thiên?
Yên Thiên Phong và Dương Hùng cũng sững sờ.
Ở nơi khỉ ho cò gáy này mà cũng có quân tiếp viện của Đại Hạ sao?
Đau đớn nhất vẫn là người đàn ông trung niên mặc áo giáp đen, bất cẩn một chút liền bị đưa xuống quỷ môn quan, đến chết cũng không biết ai là kẻ ra tay, chỉ biết một mũi tên vừa bắn tới thật quá kinh khủng, lão ta đường đường là cường giả Địa Tạng tầng 8 thế mà lại có thể bị trúng tên tới chết.
Keng! Keng! Keng!
Trong chớp mắt ngắn ngủi, những thanh âm leng keng vang lên không dứt, có rất nhiều mũi tên lôi điện đang phóng tới tỏa ra ánh sáng chói mắt, mang theo lực sát thương vô cùng khủng bố, tên sau còn nhanh hơn tên trước.
Quan trọng hơn nữa là mũi tên nào cũng được bắn ra rất chính xác.
Không có mũi tên nào bị uổng phí.
Mỗi một mũi tên bắn ra là một con huyết ưng sẽ rơi xuống, kẻ trên huyết ưng cũng sẽ bị xuyên chết.
Người bắn đương nhiên là Triệu Bân.
Tuy hắn tới hơi muộn nhưng vẫn kịp lúc.
Vừa tới là hắn đã giương cung cài tên.
Trước tiên thì hắn phải tiêu diệt hết không quân của địch.
Bay cao cũng không phải là chuyện tốt.
Cũng giống như đám người đang bay trên không trung kia, tất cả đều đã trở thành những tấm bia ngắm sống bị Triệu Bân điểm danh. Với thực lực Địa Tạng tầng 1 của hắn thì ngay cả cường giả Chuẩn Thiên cũng không thể chống lại một tên của hắn.
Không hổ danh là Bá Vương cung, mỗi một mũi tên bắn ra đều mang theo uy lực hết sức độc đoán.
Á!
Những tiếng thét thảm thiết chói tai vang lên khắp bầu trời.
"Kẻ nào?"
"Là kẻ nào?"
Tướng sĩ Đại Nguyên phẫn nộ gầm lên, không quân của mình đã bị giết gần hết nhưng vẫn không nhìn thấy bóng dáng kẻ ra tay.
"Thiên Lôi trận".