“Sức mạnh đại địa?”, Triệu Bân nhướng mày.
Hắn cảm nhận không sai, quả thật là sức mạnh đại địa.
Theo như hắn đoán thì căn cơ của Thiên Tông đa phần cũng liên kết với đại địa linh mạch bên dưới Đế Đô tạo ra đại địa linh mạch, truyền tinh nguyên đại địa đến bên này rồi lại luyện hóa nó thành sức mạnh đại địa để cho đệ tử Thiên Tông tu luyện, cả Thiên Tông cũng chỉ có gác xép này mới có huyền cơ này.
“Thảo nào đều muốn chạy sang bên này”, Triệu Bân thầm nói.
Tinh túy đại địa! Dùng để tu luyện, hiệu quả rất cao.
Tiếc là thánh địa tu luyện này chỉ như một món đồ trang trí với hắn, lúc nào hắn cũng đang hấp thụ, hoàn toàn không cần dùng đến. Nếu muốn tu luyện thì cứ đến thẳng đại địa linh mạch, tinh nguyên nhiều hơn.
Hắn từng nghĩ dẫn mấy người Lăng Phi đến đại địa linh mạch.
Nhưng suy nghĩ này quá nguy hiểm, nói chính xác thì dưới lòng đất rất nguy hiểm.
Đại địa linh mạch … được hoàng tộc và Thiên Tông xem trọng, một khi bị người nào cảnh giác lẻn vào thì chắc chắn sẽ chết, muốn giúp mọi người tu luyện, truyền sức mạnh đại địa linh mạch ra ngoài có vẻ an toàn hơn.
Nói được thì làm được!
Hắn chuyển phân thân ở thành Thiên Thu chuyên tâm vào xây dựng tế đàn.
Trên tế đàn cũng có hoa văn tương tự như tế đàn nhỏ mà hắn ngồi xuống, bốn hướng của tế đàn đều có một phân thân ngồi xếp bằng trên đó hấp thụ sức mạnh đại địa.
Nói đơn giản nhưng làm thì rất lâu.
“Ngươi… làm gì đó?”
Ma Tử thấy thế nhàn nhã lắc lư đến gần.
Phân thân chưa đáp lời tỏ ý hắn ngồi lên tế đàn.
Ma Tử không nói gì bước đến.
Khi ngồi xuống, hắn ta cảm nhận được cơ thể và hồn phách run lên, có tinh hoa cuồn cuộn trào dâng từ trên tế đàn về phía người hắn ta, vẫn là một luồng sức mạnh cực kỳ dồi dào, khác với linh khí nhưng lại tinh túy hơn linh lực.
“Đây là…?”, Ma Tử khó hiểu nhìn phân thân.
“Sức mạnh đại địa”, phân thân cười cũng chính là Triệu Bân cười.
Ma Tử nghe thế cũng cảm thấy kinh ngạc.
Sức mạnh đại địa là tinh hoa của trời đất, trong sách bí thuật của Ma gia cũng có giới thiệu, tinh nguyên dồi dào vừa để tu luyện vừa nuôi dưỡng cơ thể và hồn phách, sức lực thần kỳ của nó không phải là thứ mà linh khí bình thường có thể so sánh.
“Sức mạnh này ở đâu thế?”, Ma Tử thử hỏi.
“Dưới Đế Đô có đại địa linh mạch”, Triệu Bân cười nói, không hề giấu giếm.
“Đây…”
Ma Tử kinh ngạc không thể hoàn hồn, nếu không phải Triệu Bân nói cho hắn ta biết thì có ma mới biết hoàng tộc còn có bí tịch này, đại địa linh mạch. Ngưng kết thể của tinh túy đại địa, sự cuồn cuộn sức mạnh của nó là thứ hắn ta khó là biết trước được. Một lúc sau hắn ta mới như hiểu ra vài chuyện, chẳng trách Triệu Bân lại có khí huyết và chân nguyên dồi dào như thế, hóa ra là có năng lực cấp thần, có sự bổ sung không ngừng thì có thể thăng cấp vô hạn.
"Con mợ nó".
Tiếng văng tục liên tục vang lên ở thành Thiên Thu.
Chuyện này là do Ma Tử đã nói với các trưởng lão biết về đại địa linh mạch khiến cho ai cũng hết sức phấn khởi, bọn họ thật sự đã đánh giá thấp hoàng tộc, cũng đã đánh giá thấp Triệu công tử, tên nhóc này thật sự có tài năng tầm bảo! Mạng lưới tình báo của Ma gia trải rộng khắp bốn phương nhưng vẫn không biết được chuyện đại địa linh mạch, thế mà hắn lại biết.
Mà chuyện này cũng không quan trọng.