Đúng là kỳ lạ, chỉ bắt một võ tu nho nhỏ, sao lại gặp phải chuyện nhảm nhí này. Trước đó có ba mươi mấy cao thủ Chuẩn Thiên, từng người bị cô ta đánh cho tàn phế, đuổi theo đến nửa đêm, khó khăn lắm mới bắt được Cơ Ngân thì có thêm một kẻ tàn nhẫn hơn chạy tới.
Hôm nay phải chăng cô ta không nên ra ngoài dạo chơi.
Đùng!
Đùng uỳnh uỳnh!
Vùng trời này vang lên tiếng nổ vì hai người họ.
Bất tri bất giác, hai người bắt đầu đối đầu về khí thế, tuy vô hình, nhưng vẫn tóe ra ánh lửa, làm Triệu công tử lảo đảo không đứng vững được.
Tà ma trong cơ thể Sở Lam là của Hồng Tước Đại Hạ, hắn đã biết từ trước rồi.
Hoàng phi Vũ Linh cũng từng nói, với trí thông minh của hắn, thể nào cũng đoán ra được. Ngay trong đêm xông vào Hình Tháp, hắn đã biết Hồng Tước chết rồi, nhưng tà niệm vẫn còn tồn tại.
Hắn chỉ không biết tại sao nó lại chọn Sở Lam, còn bám dính không chịu đi, sống bằng phương thức này, suốt ngày dọa nạt hậu bối của Đại Hạ.
Sở Lam là người bị hại, hắn cũng thế.
Trong trận chiến ở Nam Vực, cô ta suýt nữa đã đánh chết hắn.
Trong trận chiến đêm nay, cô ta cũng suýt nuốt chửng hắn.
Nếu không có môn chủ La Sinh Môn ập đến, chắc hẳn hắn đã bị hút thành cái xác khô.
Nhắc đến môn chủ La Sinh Môn, đúng là phong thái ngời ngời, khí thế chèn ép nữ soái tà ma.
Khống chế được Sở Lam thì đã sao.
Có uy áp của Thiên Võ thì đã sao.
Sau cùng nó vẫn chỉ là một ác niệm.
Phải biết rằng, môn chủ La Sinh Môn cùng cấp với Hồng Tước của Đại Hạ, đến mức bản thân Hồng Tước còn chưa chắc đã là đối thủ của cô ta chứ đừng nói tới ác niệm.
Đột nhiên, khóe miệng của môn chủ La Sinh Môn rỉ ra máu tươi.
Điều này khiến nữ soái tà ma phải nheo mắt lại.
Hiển nhiên, đối phương bị thương, mà còn bị thương không nhẹ.
Như thế thì trận chiến này khá là cần thiết, nếu thực sự đánh không lại thì chạy trốn cũng không muốn, nhưng nếu đánh lại thì hời lắm. Nuốt được một cao thủ Thiên Võ, dường như là một may mắn lớn, nếu nuốt thêm cả Cơ Ngân thì đúng là may mắn chồng may mắn.
Cô ta nghĩ rất tốt đẹp.
Trong mắt người ngoài, cô ta đang không tự lượng sức.
Trên thực tế, cô ta có tư cách đánh một hồi cùng cao thủ Thiên Võ.
Phàm nhân không nhìn ra được, nhưng Tú Nhi là thần linh nên nhìn thấy rất rõ.
Đây không phải là tà niệm thông thường, chủ nhân của nó cũng không phải cao thủ Thiên Võ, chắc hẳn là một vị tiên. Tuy Thiên Võ và tiên chỉ cách nhau một cấp, nhưng cách biệt ẩn bên trong nhiều lắm.