Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai người cùng nhau đi xuống tầng.

Lúc ăn bữa sáng được nửa chừng, Nam Khuê đã gọi điện thoại đến.

“Họa Họa, mình muốn ăn sáng, cậu có thể mua cho mình chút gì đó mang về đây không?”

Vừa nghe thấy lời này, Đông Họa liền ngớ ra.

‘Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.org. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.’’

Ngay sau đó, cô ấy liền lập tức gật đầu: “Được, Khuê Khuê, cậu muốn ăn gì, mình sẽ đi mua cho cậu ngay.”

“Gì cũng được, chỉ cần thanh đạm một chút là được.”

Cúp điện thoại xong, Đông Họa nhìn Chu Tiễn Nam đầy sùng bái: “Anh sớm đã biết rằng Khuê Khuê sẽ gọi điện thoại đến đúng không?”

“Tám chín phần gì đấy.” Chu Tiễn Nam nói: “Tư Mặc và Niệm Khanh là những đứa con mà Khuê Khuê đã phải vượt qua bao nhiêu khó khăn gian khổ mới sinh ra được nên vì hai đứa bé, cô ấy nhất định sẽ phấn chấn trở lại thôi. Hơn nữa, bây giờ nhà họ Lục đang cần cô ấy, vì Lục Kiến Thành cô ấy nhất định sẽ kiên cường lên.”

“Chu đại ca, anh lợi hại quá đi!”

Đông Họa không kiềm được mà bất giác khen ngợi.

Lời vừa nói ra, cô ấy liền đứng hình.

Khẽ ngẩng đầu lên, cô ấy mặt mày đỏ bừng mà nhìn về phía Chu Tiễn Nam: “Thật ngại quá, vừa nãy có hơi đường đột, cái đó tôi”

Ấp úng một lúc, sau đó Động Họa lấy hết dũng khí cố ý nói hết tất cả trong một hơi: “Tôi có thể gọi anh là Chu đại ca không? Gọi tên của anh tôi cứ cảm thấy hơi kỳ kỳ, không được thân thiết lắm.”

Nói xong, Đông Họa thấp thỏm chờ đợi.

“Được chứ, cô cảm thấy thoải mái là được.”

Khi nghe thấy câu này, gương mặt nhỏ nhắn của Đông Họa liền lập tức mỉm cười: “Chu đại ca, vậy sau này tôi sẽ gọi anh như thế nhé!”

“Ừm.”

Lúc Đông Họa và Chu Tiễn Nam đi vào phòng bệnh, y tá cũng đang tiêm thuốc cho Nam Khuê.

Tuy rằng là bác sĩ, nhưng thật ra cô lại rất sợ tiêm.

Nhưng lần này, cô lại chủ động duỗi tay ra mà không sợ hãi một chút nào.

Cô một tay truyền nước, tay còn lại thì ăn cháo.

Nam Khuê ăn rất chậm, bởi vì mỗi một miếng cô đều ăn rất nghiêm túc.

Tiễn Nam nói đúng, bây giờ cô không có lý do để yếu đuối, cô cần phải kiên cường lên.

Mẹ chồng cần cô;

Niệm Khanh và Tư Mặc cần cô;

Kiến Thành cũng cần cô.

Nếu như cô sụp đổ rồi, vậy nhà họ Lục thật sự sẽ tan cửa nát nhà mất.

Cô tuyệt đối không cho phép bi kịch đó xảy ra.

Sau khi tiêm thuốc giữ thai và ăn xong bữa sáng, Nam Khuê liền nhắm mắt lại ngủ thêm một vài tiếng.

Khi tỉnh lại, mặt trời đã sáng rõ rồi.

Bên phía mẹ chồng, bà ấy vẫn đang hôn mê, cha chồng đã cực nhọc cả đêm, không rời khỏi bà ấy một bước.

Nam Khuê cũng muốn đến thăm bà, nhưng cô vừa mới tiêm thuốc giữ thai, bác sĩ dặn dò cô không được đi lại lung tung, thế nên Đông Họa đã mượn một chiếc xe lăn đem đến cho cô ngồi.

Sau khi ngồi lên xe lăn, Đông Họa đẩy cô tới phòng bệnh của mẹ chồng.

Lúc cô đến, Lâm Tư Vũ và Phong Hàng cũng đang ở đó.

Nhìn thấy cô, Lâm Tư Vũ liền vội vã chạy tới: “Chị dâu, đã xảy ra chuyện gì vậy? Sao chị lại ngồi xe lăn.”

“Chị không sao, chỉ là đứa bé có chút vấn đề, bác sĩ nói chị không được đi lại, thế nên Họa Họa đã bảo chị ngồi xe lăn, em không cần lo lắng cho chị, bây giờ điều quan trọng nhất là chăm sóc tốt cho mẹ.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK