Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một là, muốn bù đắp cho những tổn thương mà cô ta đã phải chịu đựng ngày hôm trước;

Hai là, anh càng muốn xem Nam Khuê biết chuyện này sẽ phản ứng như thế nào?

Nghĩ tới đây, Lục Kiến Thành lại gọi điện thoại cho Lâm Tiêu: “Vào đây.”

Lâm Tiêu nhanh chóng bước vào, Lục Kiến Thành nhìn cậu ấy dặn dò: “Giao cho cậu một chuyện, cậu nói cho Thiếu phu nhân biết chuyện tôi muốn tổ chức tiệc sinh nhật cho Thanh Liên, thăm dò thái độ của cô ấy một chút.”

“Tổng giám đốc Lục, anh chắc chắn?”

“Chắc chắn, bây giờ đi đi.”

Lâm Tiêu lập tức bỏ những chuyện đang làm, lái xe đi qua.

Nghe thấy chuông cửa, phản ứng đầu tiên của Nam Khuê chính là Lục Kiến Thành đã trở về.

Một tuần, suốt một tuần không gặp anh, Nam Khuê cũng không rõ hai người gặp lại sẽ là cảnh tượng gì, tâm trạng như thế nào.

Nhưng có một điều không thể phủ nhận, trong lòng cô rốt cuộc vẫn là nhớ nhung.

Hít một hơi thật sâu, hai tay Nam Khuê run rẩy mở cửa.

Tuy nhiên, khi nhìn thấy Lâm Tiêu, trái tim Nam Khuê lập tức rơi xuống đáy cốc.

“Là cậu?” Nam Khuê kinh ngạc nhìn về phía cậu ấy.

Lâm Tiêu cười trả lời: “Thiếu phu nhân, là tôi, tôi theo chỉ thị của tổng giám đốc Lục, đến đây tìm cô có chút việc.”

“Việc gì?”

“Sinh nhật cô Phương sắp tới, tổng giám đốc Lục định tổ chức tiệc sinh nhật cho cô ấy, muốn hỏi cô có ý tưởng gì không?”

Nếu như không phải chính tai nghe thấy, Nam Khuê gần như nghi ngờ tin tức mình nghe được là giả.

Tổ chức tiệc sinh nhật cho Phương Thanh Liên?

Anh cứ như nóng lòng muốn chứng minh cho người khác thấy anh quan tâm đến Phương Thanh Liên như thế nào, yêu thương như thế nào?

Trong lòng anh, đã từng nghĩ tới cô chút nào hay chưa.

Nam Khuê nắm chặt hai tay, cố gắng cắn chặt miệng, cô đang cố gắng khắc chế bản thân.

Một lúc lâu sau, cô buông hai tay ra, ngẩng đầu nhìn Lâm Tiêu thờ ơ hỏi: “Vậy sao?”

“Nếu là tổ chức tiệc sinh nhật cho Phương Thanh Liên, các người nên đi hỏi cô ta có ý kiến gì không, sao ngược lại lại chạy tới hỏi tôi?”

“Tôi có thể có ý kiến gì? Tôi không có ý kiến gì cả.”

Lâm Tiêu vuốt đầu, nghi ngờ quay trở về.

Khi cậu ấy nói cho tổng giám đốc Lục nghe những lời này, có thể cảm giác rõ ràng hơi thở quanh người anh đều giảm xuống rất nhiều.

Cả người anh đều bao phủ một tầng băng lạnh cùng u ám, nhìn rất dọa người.

Trong tay Lục Kiến Thành cầm bút, giọng nói giống như đang nghiến răng nghiến lợi: “Không có ý kiến gì? Cô ấy thực sự nói vậy sao?”

“Đúng vậy.” Lâm Tiêu gật đầu.

“Đi ra ngoài.” Lục Kiến Thành lạnh lùng quát lớn.

Trong nháy mắt, anh cảm giác sức lực trên người đều giống như bị rút sạch, có loại cảm giác đặc biệt mệt mỏi.

Cô không quan tâm.

Cô thật sự không quan tâm.

Đừng nói là tổ chức tiệc sinh nhật cho một Phương Thanh Liên, dù tổ chức cho mười, hai mươi cái, cô cũng không quan tâm.

“Nam Khuê…”

Anh nỉ non tên cô, đột nhiên phát điên muốn biết người đàn ông mà cô yêu mười năm rốt cuộc là ai?

Lúc này, Lâm Tiêu đưa tới văn kiện, chính là kết quả lần trước điều tra Chu Tiễn Nam.

Lục Kiến Thành lật từng trang từng trang, mỗi lần lật xem một lần, hơi thở quanh người anh lại lạnh lẽo hơn một phần.

Nhà họ Chu?

Chu Tiễn Nam?

Hoá ra là thiếu gia thần bí của nhà họ Chu, chưa bao giờ công khai lộ diện.

Anh ta nói không giống cảnh sát bình thường.

Xoa xoa lông mày, Lục Kiến Thành cảm thấy huyệt giữa lông mày đặc biệt đau.

Anh lại nghĩ đến bộ quần áo Nam Khuê mua, mấy ngày nay, anh vẫn luôn chờ, chờ khi nào cô sẽ đưa quần áo cho anh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK