Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Những người có mặt ở đây hôm nay đều là người thân bạn bè của em, nếu như anh đi rồi, mọi người sẽ nhìn em như thế nào? Anh bảo em phải sống thế nào đây?”  

 

Chu Hiểu Tinh ôm chặt lấy Cố Mạc Hàn không buông.  

 

Hoàn toàn không cho anh rời đi.  

 

Nhưng Cố Mạc Hàn duỗi tay ra, vô cùng kiên định mà hất tay cô ta ra.  

 

Từ câu từng chữ, vô cùng rõ ràng mà nói với cô ta: “Hiểu Tinh, là anh đã phụ em cũng được, là anh nợ em cũng được, em muốn đánh anh, mắng anh, anh đều chịu hết, nhưng xin lỗi, hôn lễ ngày hôm hay hủy bỏ, anh không có cách nào thuyết phục bản thân tiếp túc tiến hành nó được.”  

 

“Anh yêu cô ấy, thế nên anh nhất định phải đi tìm cô ấy.”  

 

Cố Mạc Hàn bắt đầu đi ra ngoài.  

 

Chu Hiểu Tinh biết bản thân không thể ngăn cản nổi anh nữa rồi.  

 

Lúc này, cô ta cao giọng hét lớn: “Cố Mạc Hàn, em hỏi anh một câu, anh nhất định phải đi tìm cô ta, đúng không?”  

 

“Đúng.”  

 

Câu trả lời của anh rất kiên định, quả quyết, không có một chút do dự nào.  

 

“Được.”  

 

Đột nhiên, Chu Hiểu Tinh mỉm cười.  

 

“Hay lắm, vậy anh đi tìm cô ta đi, nhưng, em sẽ khiến cho anh mãi mãi không bao giờ quên được em, mãi mãi mang theo cảm giác áy náy với em.”  

 

“Mạc Hàn, em từng nói, em yêu anh, yêu anh hơn cả cô ta!”  

 

Dứt lời, Chu Hiểu Tinh đột nhiên đập vỡ chiếc ly thủy tinh bên cạnh.  

 

Sau đó nhắt lấy một mảnh vỡ sắc ngọn nhất rồi kề lên cổ mình.  

 

Cô ta cắn chặt môi, ngữ khí bỗng nhiên trở nên cực kỳ bình tĩnh: “Đi đi, anh muốn đi thì đi đi, em sẽ không ngăn cản anh nữa.”  

 

“Tạm biệt, Cố Mạc Hàn.”  

 

Trên khuôn mặt lộ ra nụ cười tuyệt đẹp, Chu Hiểu Tinh đột nhiên đâm mảnh thủy tinh trong tay vào cổ mình.  

 

‘Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.org. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.’  

 

“Đừng.”  

 

“Hiểu Tinh, đừng.”  

 

Bên tai truyền đến tiếng hét của Cố Mạc Hàn, còn có tiếng la hét đau xé ruột gan của mẹ Chu.  

 

Cố Mạc Hàn nhanh chóng chạy tới, ngăn Chu Hiểu Tinh lại.  

 

Nhưng, đã muộn một bước, mảnh thủy tinh đã đâm vào cổ cô ta rồi.  

 

Trong chốc lát, máu tươi chảy ra như suối.  

 

Máu  giống như vòi nước mà chảy xuống chiếc cổ trắng nõn của cô ta, làm thế nào cũng không ngừng lại được.  

 

Chiếc váy cưới màu đỏ đã nhuốm đầy máu tươi.  

 

Tất cả đều là mùi tanh của máu.  

 

Hiện trường trở nên vô cùng hỗn loạn.  

 

Có một vài người phản ứng nhanh nên đã gọi cho 112.  

 

Cố Mạc Hàn ôm lấy Chu Hiểu Tinh, toàn thân anh run rẩy, nhìn thấy toàn thân cô ta đầy máu, đôi mắt của anh dường như cũng bị nhuộm đỏ rồi.  

 

“Mạc Hàn, anh không đi nữa sao?”  

 

Chu Hiển Tinh nhìn anh rồi đột nhiên mỉm cười, cô ta cố gắng duỗi tay ra sợ vào gò má của anh.  

 

“Đừng nói nữa, xe cứu thương sắp tới rồi, không chết, em sẽ không chết đâu.”  



“Đừng nói gì cả!” 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK