Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 "Cái đó..." Nam Khuê thấp giọng, nhẹ nhàng nói: "Bên ngoài mưa lớn, trên đường không nhìn rõ, lái xe rất nguy hiểm, nếu anh không ngại, thì có thể ở lại đây thêm một lúc, chờ mưa tạnh rồi về."  

 

"Nếu trời vẫn mưa thì sao?"  

 

Nam Khuê chợt ngẩn người, đúng là cô không nghĩ đến vấn đề này.  

 

Suy nghĩ một hồi, cô lại nói: "Trong phòng khách có một cái sô pha, nhưng hơi nhỏ, nhưng nếu anh không thấy chật thì có thể ngủ lại đó một đêm, còn hơn là về bị cảm lạnh."  

 

“Được.” Anh gật đầu.  

 

Kết quả là mưa kéo dài đến hơn mười một giờ đêm vẫn chưa có dấu hiệu ngừng, mà còn càng lúc càng nặng hạt.   

 

Ngày mai còn phải đi làm nên Nam Khuê đã đi tắm trước.  

 

Trước khi đi, Lục Kiến Thành cẩn thận dặn dò cô: "Đừng chạm vào nước".  

 

"Được."  

 

Sau khi tắm xong, cô thay một bộ đồ ngủ bằng vải cotton và quần tây dài, khá phù hợp, không có gì là lạc quẻ cả.  

 

Sau đó cô đi vào phòng ngủ, cầm một bộ đồ đưa cho Lục Kiến Thành: "Anh đi tắm đi, khăn tắm màu đỏ trong phòng tắm là khăn mới, anh có thể dùng."  

 

Lục Kiến Thành nhìn bộ đồ ngủ màu xanh lam trên tay Nam Khuê, nhất thời sửng sốt nói: "Bộ đồ ngủ này hình như là của anh?"  

 

Anh vừa nói xong, khuôn mặt nhỏ nhắn của Nam Khuê lập tức đỏ bừng, như thể suy nghĩ của chính mình đã bị vạch trần.  

 

Cô mím môi, nhẹ nói: "Là của anh, lúc tôi thu dọn quần áo không cẩn thận vơ nhầm."  

 

"Vậy sao em không trả lại anh?"  

 

“Nhà anh có nhiều đồ ngủ như vậy, thiếu một hai bộ cũng không có sao, tôi nghĩ vậy nên mới chưa đem trả.” Nam Khuê nói.  

 

"Ồ."  

 

Mãi đến khi Lục Kiến Thành vào phòng tắm, Nam Khuê mới thở phào nhẹ nhõm và ngả người lên ghế sô pha.  

 

Thực ra, không phải cô vơ nhầm.  

 

Mà là cô cố ý mang theo.  

 

Lúc đó cô đang thu dọn đồ ngủ trong tủ, nhìn qua thì thấy bộ đồ ngủ của hai người đặt chung với nhau, đó là bộ đồ đôi trước kia cô mua cho cả hai.  

 

Mặc dù anh mặc rất ít nhưng cô mặc nó rất nhiều.  

 

Lý do rất đơn giản, vì đây là bộ đồ đôi duy nhất trong những bộ quần áo mà họ có.  

 

Lúc rời đi, cô cũng ma xui quỷ khiến mà mang luôn nó đi.  

 

Cô cũng không nghĩ đến, bộ đồ ngủ kia hôm nay lại có tác dụng.  

 

Khoảng mười phút sau, Lục Kiến Thành từ phòng tắm đi ra, anh gội đầu, trên tóc vẫn còn vài giọt nước rơi xuống.  

 

Những giọt nước nhỏ nhẹ nhàng chảy xuống má anh, sau đó chảy xuống yết hầu gợi cảm của anh.  

 

Đường viền cổ áo hờ hững với hai hàng cúc được nới lỏng, đường nét và hình dáng của chiếc cổ ngay lập tức lộ ra.  

 

Anh bước tới, quay mặt về phía Nam Khuê: "Máy sấy tóc ở đâu vậy, anh tìm trong phòng tắm không thấy."  



"Trong phòng ngủ, để tôi đi lấy cho anh." 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK