Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Còn cô, càng không có tư cách ngồi vào bàn cơm nhà họ Lục.”

“Hạ Nhu, cô nhớ cho kỹ, sở dĩ mấy năm nay tôi không đi tìm cô là vì cảm thấy cô đối với tôi cũng chỉ như một con kiến thôi, căn bản không đáng uy hiếp. Nếu cô an phận thủ thường, tôi cũng sẽ mắt nhắm mắt mở bỏ qua, nhưng nếu cô cứ mơ tưởng những thứ không thuộc về mình thì đừng trách tôi lòng dạ tàn nhẫn.”

Hạ Nhu bóp chặt tay mình, vì dùng sức nên tay đỏ như muốn chảy máu ra.

Cắn môi, bà ta cố gắng nhẫn nhịn.

Nhiều năm trôi qua, điều bà ta ghét nhất chính là tính khí tự cao tự đại, tự cho mình là đúng của Vân Thư.

Nếu có thể, bà ta tình nguyện sẽ cùng Vân Thư đánh nhau một trận tranh Lục Minh Bác, nhưng Vân Thư không làm vậy, bà hoàn toàn không tranh gì hết.

Càng như vậy, bà ta càng tức giận.

Mỗi lần như vậy, người phụ nữ này đều xa cách, lạnh lùng vô cảm, lúc nào cũng giữ bộ dạng lạnh băng tuyệt tình, hận không thể đạp bà ta xuống đất.

Hơn nữa, đây cũng là điều bà ta hận nhất.

Cho nên bà ta mới muốn phản kháng.

Siết chặt nắm tay, trong lòng Hạ Nhu hận đến quặn lòng: Vân Thư, một ngày nào đó, tôi sẽ khiến cô phải trả giá cho những gì cô đã làm. Tôi sẽ biến cô thành một con chó, phải quỳ trước chân tôi mà xin tha.

Trước khi rời đi, Vân Thư đứng trước mặt Hạ Nhu, từ trên cao nhìn xuống bà ta.

Đột nhiên bà đưa tay ra tát.

“Cái tát đầu tiên này là đánh thay tôi của 20 năm trước, đánh cô vì cô làm tình nhân không biết xấu hổ, cướp chồng của tôi”.

Hạ Nhu bụm mặt, uất hận nhìn bà mà không dám nói gì.

Vân Thư giơ tay lên, lại tát thêm một cái.

“Cái tát thứ hai này là đánh thay con trai con dâu tôi, đánh cô không từ thủ đoạn gây ra sóng gió.”

Hạ Nhu lấy hai tay che mặt, hận đến nghiến răng nghiến lợi nhưng không dám phản kháng.

Vân Thư vẫn vững vàng bước trên đôi cao gót, dẫn trợ lý rời đi.

Nam Khuê không về nhà mà đi đến chỗ Lục Kiến Thành.

Khi sắp đến nơi, cô gọi điện cho Lâm Tiêu.

Lâm Tiêu lập tức xuống dưới đón cô.

Đi thang máy, cả hai lên thẳng tầng cao nhất.

Vừa đến gần văn phòng, Lâm Tiêu đã cẩn thận bảo cô: “Cô Nam Khuê, hôm nay tổng giám đốc Lục có hơi tức giận, anh ấy đang phát giận ở bên trong.”

“Hả, sao anh ấy lại tức giận vậy?”

“Vì sự việc cô đính hôn ở trên mạng, tổng giám đốc Lục đã nhờ người xóa bỏ hết tin tức nhưng kết quả là vẫn có người mua hot search, hơn nữa vẫn có không ngừng đưa những tin tức đó lên.”

“Được rồi, tôi hiểu rồi.”

Gõ gõ cửa, Nam Khuê đẩy cửa vào.

Lục Kiến Thành đang ngồi trên ghế, ghế của anh đang quay về phía ngoài nên anh hoàn toàn không biết người đi vào là Nam Khuê.

“Mọi việc xong chưa? Lần này đừng nói với tôi là chưa xong nữa.”

Nghĩ là người của bộ phận quan hệ công chúng và bộ phận marketing, Lục Kiến Thành lạnh lùng hỏi.

Nam Khuê không nói gì, bước nhẹ chân tới gần.

Đi vòng ra sau anh, cô duỗi tay khẽ xoa đầu anh.

Bỗng, Lục Kiến Thành xoay người.

Khi nhìn thấy Nam Khuê, trên khuôn mặt lạnh lùng của anh nở một nụ cười hiếm thấy, giọng điệu cũng trở nên dịu dàng hơn: “Sao lại đến đây gặp anh thế?”

Lời nói vừa dứt, anh trực tiếp vươn tay, ôm chặt Nam Khuê vào lòng, để cô ngồi trong vòng tay anh.

Nam Khuê vươn tay xoa xoa đầu anh: “Có phải xử lý cả một ngày rất mệt không, để em xoa bóp cho anh.”

“Nhìn thấy em, anh không mệt chút nào nữa.”

Lục Kiến Thành một tay ôm Nam Khuê, một tay làm việc.

“Tổng giám đốc Lục, chúng tôi đã…”

Đột nhiên, người của bộ phận quan hệ công chúng và bộ phận marketing từ cửa đi vào.

Khi nhìn thấy một người phụ nữ đang ngồi trên người tổng giám đốc Lục, vẻ mặt tổng giám đốc Lục còn rất ôn nhu, hai người lập tức ngây người, kinh ngạc không thôi.

“Nói!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK