Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Nam Khuê xoay người, khi thấy Quý Dạ Bạch, cô cũng hoàn toàn ngẩn người.  

 

Nhớ đến câu nói ban nãy của mình, cô hận không thể tìm một khe hở ở dưới đất rồi chui xuống.  

 

Xong rồi, mặc dù lời cô nói đều là thật.  

 

Nhưng câu nói đả kích đến lòng tự trọng của lãnh đạo, lại còn bị chính tai lãnh đạo nghe được, đối với cô ít nhiều cũng sẽ có ảnh hưởng.  

 

"Nam Khuê ơi là Nam Khuê, mày đúng là tự tìm đường chết, sao lần nào cũng đắc tội với người ta vậy?"  

 

"Viện trưởng Quý, sao anh lại đến đây? Có chuyện gì sao?" Nhưng Nam Khuê vẫn cố gắng chống đỡ, cố gắng nặn ra một nụ cười đúng tiêu chuẩn nói.  

 

"Nghe nói mẹ tôi đến tìm cô, bà ấy đang ở đâu?"  

 

"Đúng là dì đến tìm tôi, nhưng vừa rồi có một ca khám gấp nên tôi lập tức chạy qua đây, dì nói đợi tôi ở bên ngoài."  

 

"Cho nên ý của cô là cô để bà ấy ở ngoài kia?"  

 

Lời này của Quý Dạ Bạch vừa dứt, đừng nói là Nam Khuê mà ngay cả Đông Họa ở bên cạnh cũng lau mồ hôi thay cho cô.  

 

Nam Khuê cảm thấy cô đúng là gặp vận xui rồi, đắc tội với cấp trên thì thôi đi, bây giờ ngay cả mẹ của sếp cũng đắc tội luôn.  

 

Ngay lúc cô đang vắt óc ra tìm lí do hợp lí thì Quý Dạ Bạch đột nhiên lên tiếng: "Gấp cái gì, tôi cũng đâu có trách cô?"  

 

Nam Khuê đột nhiên ngẩng đầu, hả? Không trách cô sao?  

 

Cô còn tưởng rằng mình sẽ lập tức bị phê bình đó.  

 

"Viện trưởng Quý, anh thật rộng lượng."  

 

Viện trưởng Quý không quen với dáng vẻ yếu ớt này của cô, dáng vẻ này với lúc hung dữ quát anh ấy ngày trước đúng là như hai người.  

 

Anh ấy không nhịn được cười, thấp giọng nói: "Nếu tôi không rộng lượng thì sao? Trong cái đầu nhỏ đó đang nghĩ lí do chứ gì?"  

 

Nam Khuê: "..."  

 

Cô cảm thấy có một cấp trên quá thông minh cũng không phải chuyện tốt, cái gì cũng bị nhìn thấu.  

 

"Đi thôi." Lúc này Quý Dạ Bạch nói.  

 

"Hả?" Nam Khuê kinh ngạc.  

 

"Mẹ tôi đã đặc biệt đến tìm cô rồi, nếu không thấy cô bà ấy chắc chắn sẽ không bỏ qua, tôi và cô cùng đi."  

 

"À, được."  

 

Nam Khuê gật đầu, sau đó đi cùng với Quý Dạ Bạch.  

 

Cuối cùng ba người cùng nhau đến văn phòng Quý Dạ Bạch.  

 

"Mẹ, sao mẹ đến mà không nói trước với con một tiếng chứ, mẹ cứ như vậy xông vào tìm bác sĩ Nam, không nói đến chuyện dọa người ta mà còn làm ảnh hưởng đến công việc của cô ấy nữa." Quý Dạ Bạch vừa rót trà vừa nói.  

 

Người phụ nữ cầm tách trà lên nhìn Nam Khuê: "Bác sĩ Nam, xin lỗi con, lần sau dì sẽ đến tìm con vào buổi trưa."  

 

Nam Khuê cười trả lời: "Không sao không sao, viện trưởng Quý, anh quá lời rồi."  

 

Nhưng trong lòng lại nghĩ, còn có lần nữa sao?  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK