Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Lần này, Cố Mạc Hàn cũng ngây ngẩn cả người.       

 

Bảy ngày, đúng bảy ngày.       

 

Đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy cô đi dạo bên bờ biển sau bảy ngày qua.  

 

Nguyên bản trong lòng anh vô cùng quay cuồng, hưng phấn thậm chí có chút không khống chế được.       

 

Tuy nhiên, khi anh nhìn thấy một người đàn ông đẹp trai đứng bên cạnh cô, trái tim anh như bị một thứ gì đó đập thật mạnh.       

 

Người đàn ông bên cạnh cô ấy là ai?       

 

Trong lòng anh vừa mới có nghi vấn.       

 

Ngay sau đó, người đàn ông bên cạnh cô đã đưa tay ra và nắm lấy tay cô.      

 

Mà cô không những không từ chối.       

 

Ngược lại còn nở nụ cười vô cùng dịu dàng, giống như con chim nhỏ nép vào ngực hắn ta.  

 

Không thể không thừa nhận chiều cao của hai người vô cùng tương xứng, ngay cả dung mạo cũng là xứng lứa vừa đôi, một người thì xinh đẹp, người còn lại thì đẹp trai.  

 

Nhưng không hiểu sao anh lại cảm thấy vô cùng tức tối và ghen tuông!  

 

Bên tai anh thậm chí còn truyền đến một giọng nói của cô gái nhỏ.  

 

"Oa, mau nhìn người đàn ông kia đi, dáng người thẳng tắp, eo thon, rất có khí chất quân nhân, thật đẹp trai."   

 

"Đúng vậy, anh ấy đúng là đẹp trai mà, hơn nữa còn là hình mẫu lý tưởng trong số những người đàn ông nữa đó!"   

 

Còn nữa, người phụ nữ bên cạnh anh ấy cũng thật xinh đẹp, cô ấy còn đang mang thai, ai da, quả nhiên đàn ông đẹp đều là hoa đã có chủ, vợ chồng bọn họ đúng là một cặp xứng đôi, cặp đôi này tôi ủng hộ cả hai tay."  

 

Những lời này rơi vào trong tai của Cố Mạc Hàn gần như không sót một chữ nào.  

 

"Hợp cái gì mà hợp? Chỗ nào hợp chứ?"  

 

"Cô gái nhỏ này chỉ nhìn vẻ ngoài thôi sao? Hơn nữa, bọn họ có chỗ nào giống vợ chồng chứ, rõ ràng là giống như anh em trong một nhà."  

 

Cố Mạc Hàn mím môi, tròng mắt màu đen láy nhìn chằm chằm Nam Khuê cùng Chu Tiễn Nam không hề chớp mắt.   

 

Trong lòng càng thêm tức giận.  

 

Anh cảm thấy bản thân giống như một bình dấm bị đổ, chỗ nào cũng ngửi thấy mùi chua.  

 

Mùi vị này thật là kỳ quái.  

 

Điều khiến anh cảm thấy khó chịu hơn cả chính là bọn họ nhìn nhau với đôi mắt tràn đầy mật ý, vô cùng hạnh phúc.  

 

Bỗng một cơn gió thổi qua, tóc của Nam Khuê bị gió thổi rối mất một chút.  

 

Cô duỗi tay nhẹ nhàng vuốt.  

 

Nhưng vừa mới sửa sang lại thật tốt thì lại bị một cơn gió khác thổi hỏng mất.  

 

Đang lúc cô muốn sửa lại mái tóc của mình thì đột nhiên Chu Tiễn Nam đi đến đằng sau của cô, đưa tay ra sờ vào mái tóc của cô, nhẹ nhàng nói: “Cứ giao cho anh, anh sẽ xử lý thật tốt!"       

 

“Được.” Cô gật đầu, hơi hơi mỉm cười.  

 

Một cái cúi đầu nhẹ mỉm cười kia làm cho người ta kinh tâm động phách, đẹp động lòng người.   

 

Nếu không được tận mắt chứng kiến ​​và tận mắt cảm nhận, Cố Mạc Hàn sẽ không bao giờ biết rằng trong lòng sẽ ghen ghét như thế, chua xót đến vậy.  



Vô cùng chán nản. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK