Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Cố Mạc Hàn cười khổ nhìn cô: "Em ngủ một mình không được à?"  

 

"Không được."  

 

Nam Khuê trực tiếp cự tuyệt.  

 

Sau đó, lại bá đạo ôm lấy eo anh, nũng nịu nói: "Em không muốn, cả người em lạnh lắm, còn chóng mặt nhức đầu nữa, em muốn anh phải chăm sóc cho em."  

 

"Được rồi, vậy em mau nằm xuống nhắm mắt lại đi."  

 

Nói xong, Cố Mạc Hàn cũng cởi áo khoác của mình.  

 

Sau đó, anh nhấc chăn bông lên và ngồi lên giường.  

 

Nam Khuê ôm chặt lấy anh, ngửi mùi hương quen thuộc trên người anh, cô mãn nguyện nhắm mắt lại.  

 

Đêm đó, Cố Mạc Hàn không ngủ được.  

 

Từ đầu đến cuối anh chỉ hơi nằm trên giường, còn Nam Khuê thì đang nằm trong vòng tay của anh.  

 

Mặc dù đang ngủ, nhưng tình trạng của cô rất tệ, nhiệt độ trên người không ngừng lên xuống thất thường.  

 

Lúc thì nóng đến dọa người, lúc thì lạnh đến phát run.  

 

Cố Mạc Hàn đã giúp cô hạ nhiệt.  

 

Làm được một nửa, anh liền gọi Trần Tranh vào phòng.  

 

"Thuốc hôm qua anh mua không thể uống được sao?"  

 

"Bác sĩ khuyên nếu tình trạng không quá mức nghiêm trọng thì không nên uống thuốc để tránh ảnh hưởng đến thai nhi. Còn nếu tình trạng quá nghiêm trọng thì có thể uống một chút." Trần Tranh trả lời.  

 

"Vậy thì anh mang thuốc tới đây. Cô ấy nóng đến kinh người, có lẽ phải cho uống thuốc thôi. Nếu không, cứ để sốt cao kéo dài thế này cũng sẽ ảnh hưởng đến đứa bé."  

 

Trần Tranh nhanh chóng đưa thuốc tới.  

 

Sau đó, anh ta hướng dẫn cho Cố Mạc Hàn cách sử dụng và liều lượng của các loại thuốc khác nhau.  

 

"Được rồi, tôi hiểu rồi."  

 

Sau đó, Cố Mạc Hàn hòa tan loại thuốc dịu nhẹ nhất vào nước ấm.  

 

Tiếp đó, anh dùng thìa nhỏ đút từng chút vào miệng Nam Khuê.  

 

Sau khi uống thuốc xong, Cố Mạc Hàn đã tự tay chăm sóc Nam Khuê cả đêm.  

 

Khi trời gần sáng, anh đưa tay chạm vào trán Nam Khuê.  

 

Cuối cùng, khi cảm thấy trán cô mát lạnh và cơn sốt đã hạ Cố Mạc Hàn mới thở phào nhẹ nhõm .  

 

Anh nhìn đồng hồ, lúc này đã sáu giờ sáng rồi.  

 

Phía chân trời cũng dần xuất hiện vầng trắng sáng, một tia sáng đỏ mờ nhạt hiện ra.  

 

Ánh sáng mặt trời tỏa những tia nắng thật đẹp.  

 

Mở điện thoại di động, anh phát hiện trong đó có hàng chục cuộc gọi nhỡ.  

 

Mà toàn bộ cuộc gọi nhỡ trong đó là của Chu Hiểu Tinh.  

 

Tất nhiên, còn có cả những tin nhắn WeChat của cô ta.  

 

"Mạc Hàn, sao anh còn chưa về nhà?"  

 

"Mạc Hàn, anh mau trở về cho em, rốt cuộc anh đang ở đâu vậy hả?"  

 

"Tên khốn khiếp Mạc Hàn, em ra lệnh cho anh mau về ngay cho em...về ngay lập tức."  

 

Cô ta gửi hết đoạn tin nhắn này đến đoạn tin nhắn khác, hơn nữa dường như còn liên tục gửi đến.  



Hai giờ sáng: "Mạc Hàn, anh đừng làm em sợ, có được không? Có phải anh đã xảy ra chuyện gì rồi không?" 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK