Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Đặc biệt là sứa, trong phòng có rất nhiều các loại bể nước khác nhau, không chỉ kiểu dáng của bể nước rất đẹp, mà những chú sứa ở bên trong lại càng đẹp hơn, đặc biệt khi đặt dưới ánh đèn chiếu vào, nó phát ra ánh sáng rất rực rỡ.  

 

Cá thì càng không cần nói đến rồi, đủ các loại cá với đủ màu sắc, kiểu dáng đang bơi lội tung tăng vui vẻ trong bể.  

 

Cả căn phòng, còn chỗ nào giống là một phòng bệnh nữa chứ.  

 

Hoàn toàn đã trở thành một đại dương thu nhỏ rồi.  

 

Ngoài những thứ này ra, trong phòng còn có rất nhiều sách khoa học, đủ loại hình dáng mới lạ, quả thức khiến cho hai cậu bé nhìn mãi không hết.  

 

Tiểu Niệm Khanh đã hoàn toàn bị thu hút rồi, cậu bé sớm đã quên mất đây là bệnh viện.  

 

“Cha ơi, cha lợi hại quá đi, con rất thích nơi này.” Tiểu Niệm Khanh vui vẻ nói.  

 

“Thích là được, ngoài những thứ này ra, cha mỗi ngày còn sẽ dùng phép thuật biến ra những món đồ mới nữa, con muốn xem không?”  

 

“Được ạ, được ạ, đương nhiên là con thích rồi.”  

 

“Nếu Niệm Khanh đã thích rồi, vậy chúng ta ở lại đây một thời gian nhé, được không? Còn nữa, lát nữa sau khi chú bác sĩ đi làm, cha sẽ đưa con đi làm một bài kiểm tra nhé, có được không?”  

 

Lục Kiến Thành ngồi xổm xuống trước mặt cậu bé, kiên nhẫn hỏi.  

 

Lần này, tiểu Niệm Khanh gật đầu đồng ý rất nhanh: “Được ạ, nhưng con muốn cha đi cùng với con, được không ạ?”  

 

“Đương nhiên là được rồi, cha sẽ đi cùng Niệm Khanh làm tất cả.”  

 

“Vậy thì con đồng ý.”  

 

Lúc này, tiểu Tư Mặc cũng đã nói ra điều mà bản thân muốn biết nhất: “Cha ơi, sao cha lại biết con và em trai thích thế giới dưới biển ạ?”  

 

“Ừm, cái này là bí mật, cha tạm thời phải giữ bí mật, vẫn chưa thể nói với các con được.” Lục Kiến Thành cố ý gây sự chú ý.  

 

Rất nhanh, bên ngoài cửa phòng bệnh vang lên tiếng gõ cửa.  

 

Y tá đến nhắc nhở: “Anh Lục, có thể đưa cậu bé đi làm kiểm tra rồi.”  

 

“Được, tôi đến ngay.”  

 

Dứt lời, Lục Kiến Thành trực tiếp bế tiểu Niệm Khanh lên, tiểu Tư Mặc vẫn ngoan ngoãn theo sau anh như cũ.  

 

Đầu tiên là đi lấy máu trước.  

 

Ngồi ở chỗ lấy máu, Lục Kiến Thành hai tay ôm lấy tiểu Niệm Khanh, sau đó đưa cánh tay nhỏ bé của cậu bé ra phía trước.  

 

Lúc bác sĩ toa thuốc khử trùng, anh phát hiện tiểu Niệm Khanh đã lập tức quay người lại úp mặt vào lòng anh.  

 

Cả quá trình, cậu bé vô cùng yên tĩnh, không hề nói một câu nào.  

 

Nhưng, Lục Kiến Thành vẫn phát hiện thân hình nhỏ bé của cậu bé đang run nhẹ.  

 

Có thể thấy cậu bé có chút sợ hãi.  

 

“Niệm Khanh, chúng ta lấy máu xong rồi, không đau nữa rồi.”  

 

Cho đến khi Lục Kiến Thành cất lời, tiểu Niệm Khanh mới từ trong lòng anh ngẩng đầu lên.  

 

“Niệm Khanh thật dũng cảm, Niệm Khanh của chúng ta giỏi quá đi, không hổ là một tiểu nam tử hán.”  

 

Sự tán thưởng của Lục Kiến Thành khiến cho tiểu Niệm Khanh thấy hơi xấu hổ.  

 

Qua sự tiếp xúc những ngày qua, cậu bé bây giờ đã không còn ghét cha mình chút nào nữa rồi, mà ngược lại còn càng ngày càng thích cha hơn.  

 

Vứt bông gạc đi, kéo tay áo xuống, lúc Lục Kiến Thành ôm lấy cậu bé ra ngoài.  

 

Tiểu Niệm Khanh đột nhiên kéo kéo áo anh, đồng thời, chiếc miệng nhỏ của cậu bé nhẹ nhàng nhếch lên: “Cha ơi, con nói cho cha biết một bí mật, được không?”  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK