Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “Đúng rồi, cô Nam Khuê.” Bạch Hằng nhìn về phía Lục Kiến Thành: “Tôi có thể mạo muội hỏi một câu không? Anh ấy là bạn trai của cô sao?”  

 

"Ừ!"  

 

Cô gật đầu, làm ánh mắt Bạch Hằng ảm đạm đi nhiều.  

 

Haiz, ban đầu cậu ấy rất hào hứng.  

 

Đi theo đội trưởng Chu lâu như vậy, cậu có thể cảm nhận được đội trưởng Chu thích cô gái này.  

 

Đội trưởng Chu thật vất vả, khó khăn lắm mới gặp một cô gái làm mình rung động, kết quả đối phương lại là hoa đã có chủ.  

 

Duyên phận là như vậy, cũng không làm gì hơn được.  

 

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.org. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.  

 

“Được rồi, cô Nam Khuê, tôi sẽ chuyển lời của cô cho đội trưởng Chu.”  

 

“Được, cảm ơn cậu.”  

 

Nam Khuê lại đi vào phòng bệnh của Lục Kiến Thành.  

 

Đợi khoảng một giờ, thuốc mê gần như đã tan hết, Lục Kiến Thành cũng tỉnh lại.  

 

Lúc đó, Nam Khuê vừa hay đi lấy nước nóng, Lục Kiến Thành tỉnh dậy không thấy cô đâu, cả người trở nên rất u buồn.  

 

Nam Khuê cũng không ngờ mình vừa ra ngoài đi lấy nước thì anh đã tỉnh.  

 

“Em vừa chạy đi đâu vậy?” Lục Kiến Thành nắm lấy tay cô với vẻ mặt không vui.  

 

Nam Khuê sờ sờ tóc của anh và nhẹ nhàng giải thích: "Em vừa ra ngoài lấy một ít nước nóng."  

 

"Anh còn tưởng em đi rồi, muốn bỏ anh lại một mình."  

 

Nghe được lời này, Nam Khuê sững lại một giây.  

 

Cô vươn tay, nhẹ nhàng nhéo nhéo tay Lục Kiến Thành: "Sao em cảm thấy người nào đó bây giờ lại như một đứa trẻ vậy."  

 

"Đàn ông trước mặt người con gái mình yêu vốn dĩ là một đứa trẻ, thích làm nũng."  

 

"Ồ ..." Nam Khuê kéo dài âm điệu, sau đó nhìn anh, khóe miệng nồng đậm nụ cười: "Cho nên anh Lục vừa mới làm nũng với em sao?"  

 

“Không được sao?” Lục Kiến Thành nói, đồng thời bổ sung: “Đúng vậy, anh đang làm nũng, muốn được em nuông chiều đấy.”  

 

Nam Khuê: "..."  

 

Sững sờ một lúc, cô đưa tay ra, chạm vào trái tim mình.  

 

Trong khoảnh khắc này, trái tim cô như bị thứ gì đó bắt lấy rồi khẽ dụi, mềm nhũn thành một cục.  

 

Ai có thể chống lại chứ.  

 

Anh lại tiếp tục nghỉ ngơi, đến tối, tinh thần của Lục Kiến Thành đã tốt hơn rất nhiều.  

 

Nghĩ đến việc Nam Khuê bị bắt cóc, trái tim anh lập tức trở nên rất nặng nề.  



Lúc này, Phương Kính bước vào. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK