Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Nhưng mà cô không đến gần, chỉ đứng từ xa nhìn họ một lát, cũng không đi đến quấy rầy bọn họ.  

 

Lúc rời đi, cô nhắn tin cho Chu Tiễn Nam: "Anh đừng quá căng thẳng, ca phẫu thuật sẽ thành công tốt đẹp thôi."  

 

"Chờ dì ra thì nhớ nhắn lại cho tôi một câu."  

 

Khi Chu Tiễn Nam nhận được tin nhắn WeChat, anh ấy lập tức nhìn về phía hành lang.  

 

Vừa nhìn liền thấy bóng dáng Nam Khuê đang xoay người rời đi.  

 

Anh ấy lập tức bước tới, chạy chậm đuổi theo Nam Khuê.  

 

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.org. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.  

 

Mãi cho đến cửa thang máy, anh ấy mới đuổi kịp, thấy Nam Khuê sắp vào thang máy, anh ấy liền mở miệng gọi: "Nam Khuê?"  

 

Nghe thấy giọng nói quen thuộc, Nam Khuê lập tức dừng lại, đồng thời xoay người.  

 

Khi nhìn thấy Chu Tiễn Nam, cô rất kinh ngạc: "Sao anh lại chạy đến đây? Dì ấy thế nào rồi?"  

 

"Trước mắt còn chưa biết, từ lúc chín giờ đi vào đến bây giờ tạm thời vẫn chưa có tin tức gì được truyền ra."  

 

Nam Khuê nghe vậy, thở phào nhẹ nhõm: "Hiện tại, không có tin tức gì mới là tin tức tốt nhất."  

 

Bởi vì lỡ như ca mổ không diễn ra không tốt đẹp, gặp nguy hiểm, hoặc nếu cần ký giấy báo tình hình nguy kịch, thì đó là lúc nó thực sự nghiêm trọng.  

 

"Nam Khuê, mặc dù tôi không biết sao em lại mời được giáo sư Phòng, nhưng hôm nay tôi nhất định phải đích thân nói với em một câu cảm ơn. Không chỉ có tôi mà cả gia đình tôi cũng rất cảm ơn em đã giúp đỡ." Chu Tiễn Nam chân thành cảm ơn.  

 

"Anh đừng khách sáo như vậy, trước đây anh cũng đã giúp tôi rất nhiều lần, rất nhiều lần tôi gặp nguy hiểm đều là anh đã cứu tôi."  

 

"Hai chuyện này không giống nhau, cứu em là chức trách của tôi, tôi không thể thoái thác, cũng là việc mà một người bạn nên làm." Chu Tiễn Nam nói.  

 

Nam Khuê gật đầu: "Anh nói rất đúng, cho nên lần này tôi giúp anh cũng là một việc mà một người bạn nên làm."  

 

"Bây giờ dì vẫn còn ở trong phòng mổ, anh mau qua đó đi, có khi một lát nữa dì ấy ra ngoài rồi cũng nên."  

 

"Được, lát nữa tôi sẽ đến tìm em sau."  

 

"Ừm, đi đi."  

 

Năm giờ chiều, Nam Khuê nhận được cuộc gọi từ Chu Tiễn Nam.  

 

Giọng anh ấy rất kích động và phấn khích, tràn đầy niềm vui không giấu được: "Nam Khuê, tốt quá rồi, mẹ tôi đã phẫu thuật thành công rồi, giáo sư Phòng nói ca mổ diễn ra rất tốt đẹp."  

 

"Thật vậy sao? Vậy tốt quá rồi." Nam Khuê cũng kích động siết chặt điện thoại.  

 

Thật tốt quá, cuối cùng trái tim cô cũng hạ xuống được rồi.  

 

Ngay khi nghe tin vui này, Nam Khuê lập tức nghĩ ngay đến việc chia sẻ nó với những người khác.  

 

Sau đó, ngón tay cô theo thói quen ấn vào số của Lục Kiến Thành.  

 

"Alô!"  

 

Bên kia lập tức truyền đến giọng nói trầm thấp của Lục Kiến Thành.  

 

"Kiến Thành, cảm ơn anh, ca phẫu thuật của dì Mộc thành công rồi, tôi vui quá."  



Ai biết được, bên kia lại truyền tới giọng nói lạnh lùng của anh: "Em gọi điện thoại cho anh chỉ để báo tin mẹ Chu Tiễn Nam được cứu sống sao? Cho nên Nam Khuê, em cảm thấy anh nên vui rồi chúc mừng với em sao?" 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK