Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 "Vậy cũng tắm trước đã, hay em muốn anh làm giúp em? Hả...?" Anh ấy nheo mắt nhìn Lâm Niệm Sơ.  

 

Đồng thời cũng lạnh giọng dạy dỗ: "Một người toàn mùi rượu, không phải anh đã nói với em đừng uống rượu sao, cuối cùng em lại uống thành dạng này."  

 

Đúng lúc này điện thoại của Hoắc Ti Yến vang lên, nhân lúc anh ấy đi nghe điện thoại, Lâm Niệm Sơ tức giận đẩy anh ấy ra: "Tự tôi tắm, không cần anh giúp."  

 

Lục Kiến Thành biết số phòng nên đi qua rất nhanh.  

 

Hoắc Ti Yến mở cửa, thấy anh thì không nhịn được mà trêu chọc: "Nhanh vậy sao, cậu ở cùng phòng với vợ trước, lại còn cô nam quả nữa mà cậu không làm gì sao?"  

 

Lục Kiến Thành lạnh lùng nhìn anh ấy, nhìn bộ vest nghiêm chỉnh trên người anh ấy rồi lạnh giọng hỏi: "Cậu thì làm được gì Lâm Niệm Sơ sao?"  

 

 

 

"Cô ấy đã say như vậy rồi, tôi cũng không phải cầm thú." Hoắc Ti Yến nói.  

 

Lục Kiến Thành nhíu mày: "Vậy cậu cảm thấy tôi là cầm thú sao?"  

 

Hoắc Ti Yến: "..."  

 

Đã nhiều năm như vậy rồi, đừng thấy dáng vẻ thân sĩ ngày thường của Lục Kiến Thành mà hiểu nhầm, lúc anh độc mồm độc miệng thì đúng là muốn mạng người.  

 

Làm bạn với anh nhiều năm như vậy, Hoắc Ti Yến chỉ liên tưởng đến một cụm từ: nhã nhặn bại hoại.  

 

"Cầm đồ rồi đi mau đi." Hoắc Ti Yến bắt đầu đuổi người.  

 

"Yên tâm, tôi không có hứng thú xem phát sóng trực tiếp, cũng không có đam mê thưởng thức." Lục Kiến Thành bình tĩnh nói một câu.  

 

Chính câu nói này đã khiến Hoắc Ti Yến tức giận đến mức chửi tục, lập tức đẩy anh ra: "Nhanh đi cho tôi, cút xa một chút."  

 

Lục Kiến Thành đi tới cửa thì đột nhiên nhớ đến câu nói lúc nãy Nam Khuê mới nói.  

 

"Niệm Niệm, tớ thấy dáng người của tiểu thịt tươi trong điện thoại cậu cũng rất đẹp, đẹp hơn Lục Kiến Thành nhiều, cậu giới thiệu người đó cho tớ đi!"  

 

Cái gì mà tiểu thịt tươi, đại thúc chứ...  

 

Anh lập tức nheo mắt lại: "Nhưng tôi lại cảm thấy dựa vào thân hình của cậu bây giờ, Lâm Niệm Sơ nhìn cũng cảm thấy buồn chán."  

 

"Cậu có ý gì?"  

 

"Cô ấy thích đàn ông có dáng người đẹp."  

 

Hoắc Ti Yến không để ý cười một tiếng: "Cậu thấy dáng người tôi chưa đủ đẹp sao?"  

 

"Cũng được." Lục Kiến Thành hơi nghiêng đầu rồi cười: "Nhưng chắc vẫn không đẹp bằng tiểu thịt tươi và đại thúc trong điện thoại cô ấy. Nghe nói album ảnh của cô ấy rất phong phú, đầy đủ các phong cách khác nhau, cái gì cũng có."  

 

Sau khi kịp phản ứng, sắc mặt Hoắc Ti Yến lập tức đen lại.  

 

Lục Kiến Thành vừa rời đi thì Lâm Niệm Sơ cũng tắm xong bước ra ngoài, trên người cô ấy là một chiếc khăn tắm, đôi chân dài trắng nõn nà để trần, tóc vẫn còn nhỏ nước.  

 

Vì mới tắm xong nên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô ấy mềm mịn trắng trẻo, trên mặt hơi ửng đỏ.  

 

Cô ấy vốn đã rất xinh đẹp, sau khi bỏ lớp trang điểm đi càng quyến rũ hơn.  

 

Lúc này Hoắc Ti Yến đã miệng đắng lưỡi khô, nhưng vừa nghĩ đến lời Lục Kiến Thành nói, không khí xung quanh người anh đã lạnh đi mấy độ, mắt đen sâu thẳm khó đoán.  

 

Khiến người khác không đoán được anh ấy đang nghĩ gì.  

 

Đột nhiên anh ấy đưa tay ra giữ lấy cằm Lâm Niệm Sơ, giọng nói lạnh lùng vang lên: "Tiểu thịt tươi? Đại thúc?"  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK