Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Ngoài ý muốn hơn, Mạc Hàn lại có thể đồng ý với cô.  

 

"Được, vậy lát nữa anh mua cầm đến , nhưng phải đồng ý với anh không được tham ăn, chỉ có thể giải cơn thèm ăn, ăn vài miếng thôi."  

 

Nghe đến đây, Nam Khuê đã vô cùng bất ngờ và vô cùng vui mừng.  

 

Vì vậy, cô ngay lập tức đảm bảo: "Vâng, anh ăn nhiều, em và em bé chỉ ăn một chút."   

 

Cúp điện thoại, Nam Khuê vẫn còn cười, đang đắm chìm trong trạng thái hạnh phúc thỏa mãn.  

 

Nhất là đứa bé trong bụng đang động đậy trái phải, trong lòng cô càng thêm vui vẻ.  

 

"Bảo bối, cha muốn đến nấu cơm cho con và mẹ ăn đấy, con thấy vui sao?"  

 

"Con cũng cảm ứng được đúng không, con biết cha sắp về nhà với chúng ta, sau đó chào đón con ra đời, đúng không?"  

 

Khuôn mặt trắng nõn của Nam Khuê được bao phủ trong ánh sáng ấm áp, tràn ngập sự hạnh phúc.  

 

Nhưng bất kể như thế nào cũng không thể tưởng tượng được phía sau sẽ trải qua thất vọng và đau khổ như thế nào.  

 

Lúc Cố Mạc Hàn tới, Nam Khuê vừa mới từ trên ghế dài đứng lên.  

 

Nhìn thấy cô, mặc dù cái bụng đã lớn, cô vẫn sải bước, giống như một cô bé, vui vẻ chạy qua.  

 

“Mạc Hàn, anh tới rồi!”  

 

Cô nhìn anh, trên mặt đều là hạnh phúc và ý cười.  

 

Ngay cả khóe miệng cũng cong cong.  

 

Khóe miệng Cố Mạc Hàn cũng lộ ra nụ cười, anh cưng chiều sờ sờ đầu Nam Khuê: "Em đi nghỉ ngơi trước, hay là chơi điện thoại đi, anh đi nấu cơm trưa cho em.”  

 

"Em đã nghỉ ngơi rất lâu rồi, chơi điện thoại không tốt cho mắt, em sẽ đi xem anh nấu cơm."  

 

"Đồ ngốc, nấu cơm có cái gì đẹp chứ, trong phòng bếp đều là khói dầu, em hít nhiều không tốt."  

 

"Ồ" Nam Khuê bĩu môi, ở trước mặt anh lộ ra vẻ xinh đẹp và đáng yêu của một cô bé: "Nhưng em không sợ khói dầu nha, hơn nữa, chỉ ở một lát, sẽ không sao. ”  

 

"Hơn nữa, dáng vẻ nấu cơm của anh đẹp trai như vậy, em muốn đứng ở bên cạnh nhìn nha!"  

 

Nam Khuê vừa làm nũng, vừa đưa tay lay lay cánh tay Cố Mạc Hàn.  

 

Cố Mạc Hàn nhìn cô, trái tim ngay lạp tức mềm nhũn.  

 

"Được rồi, anh thua. Vậy đồng ý với anh, lát nữa cách nồi trong tay anh một chút, anh bảo Trần Tranh mang cho em một cái ghế đặt ở trong phòng bếp, em mệt thì ngồi một lát.”  

 

Vừa dứt lời, Trần Tranh đã mang ghế xuất hiện trước mặt anh.  

 

Sau đó chuyển hướng, nhanh chóng đặt vào nhà bếp.  

 

Nam Khuê cười, ôm lấy cánh tay anh, cùng anh vào bếp.  

 

Lúc Trần Tranh rời đi, cố ý nhìn thoáng qua trong phòng bếp.  

 

Cố Mạc Hàn đang cắt một miếng dưa hấu nhỏ, Nam Khuê đứng bên cạnh anh ngửa đầu, sau đó anh lập tức đút miếng dưa hấu vào miệng Nam Khuê.  

 

Tuy rằng cách một cánh cửa, nhưng Trần Tranh vẫn cảm nhận được hạnh phúc và tình yêu giữa hai người.  

 

Trong khoảng thời gian này, anh ta đi theo bên cạnh Thiếu phu nhân lâu như vậy.  

 

Có thể nói, anh ta đã gặp rất nhiều mặt của cô.  



Khí phách, bình tĩnh, mềm mại, mong manh, mạnh mẽ. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK