Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Chu Tiễn Nam cũng ngồi xuống đất, đau lòng mà nắm lấy vai Nam Khuê, anh ấy ôm cô vào lòng, cho cô một chỗ dựa vững chắc.  

 

“Khóc đi, tôi biết em đang rất đau lòng, không có gì là không thể giải quyết được cả, đợi đến khi em giải tỏa xong rồi, tôi sẽ cùng em nghĩ cách.”  

 

Lần này, Nam Khuê đã ngồi trong góc tường khóc rất lâu.  

 

Lúc đầu chỉ là tiếng nghẹn ngào nho nhỏ, sau đó liền khóc lớn lên.  

 

Nhưng sau khi khóc lớn một trận, cô đã trực tiếp ngẩng đầu lên, lau hết nước mắt của mình.  

 

Sau đó đứng lên nhìn về phía Chu Tiễn Nam: “Giáo sư nói là bệnh tim bẩm sinh.”  

 

“Tôi quá kích động, không thể chấp nhận được kết quả này nên đã chạy ra ngoài trước, bây giờ tôi sẽ quay lại để hỏi kỹ về phương pháp điều trị sau này cho con.”  

 

Sau khi thảo luận xong về bệnh tình của con thì cũng đã một hai giờ rồi.  

 

Giáo sư đưa ra hai phương pháp điều trị, một là giữ lại điều trị trong nước, những năm tiếp theo em bé tạm thời sẽ không có nguy hiểm đến tính mạng.  

 

Phương pháp còn lại là đi ra nước ngoài để điều trị, phương pháp này sẽ tiên tiến hơn, nhưng cũng sẽ mạo hiểm hơn.  


 

Với phương pháp thứ hai thì chỉ cần có tim phù hợp thì sẽ có thể tiến hành phẫu thuật thay tim ngay.  

 

Nhưng nó có thể sẽ để lại di chứng nghiêm trọng, phải uống thuốc cả đời.  

 

Cũng có thể ca phẫu thuật sẽ thành công, sự thích ứng của em bé tốt thì mấy năm sau đã có thể sống như người bình thường rồi.  

 

Sau khi biết hai cách này, Nam Khuê đã suy nghĩ cả một đêm.  

 

Nhìn con đang phải chiếu đèn trong bệnh viện, trái tim cô đau như muốn vỡ ra.  

 

“Em trai” vẫn còn nằm trong bệnh viện, tuy bệnh viện không cho phép vào trong và đã có y tá chuyên nghiệp chăm sóc rồi, nhưng đứa bé nhỏ như vậy, cô làm sao có thể đành lòng để lại một mình nó ở trong bệnh viện được chứ.  

 

Còn về “anh trai”, có thể là vì cảm nhận được “Em trai” đang không ở bên cạnh nên hai ngày này vô cùng ngoan ngoãn nghe lời.  

 

Trước đây, bé không hề uống sữa bình, nhưng hai ngày này chủ yếu đều là uống sữa bột.  

 

Khi nào sữa của Nam Khuê đủ thì cô sẽ gửi một ít sữa tươi về nhà cho bé.  

 

Vì chăm sóc cho “em trai”, Nam Khuê đã mấy ngày không về nhà rồi.  

 

Đến tận khi bệnh vàng da của “Em trai” có thể xuất viện, Nam Khuê mới bế “Em trai” cùng về nhà.  

 

Hai người vừa nhìn thấy “Anh trai”, “Anh trai” liền lập tức mỉm cười, đồng thời còn khoa tay múa tay chào đón bọn họ.  

 

“Con yêu, xin lỗi con, hai ngày này mẹ đã bỏ bê con rồi, mẹ không cố ý đâu, bởi vì “Em trai” bị bệnh rất nặng, em ấy cần mẹ chăm sóc hơn.”  

 

Nam Khuê cúi đầu xuống rồi nhẹ nhàng hôn lên đôi má mềm mại của “Anh trai” một cái.  

 

Là áy náy, càng là đau lòng.  

 

Điều duy nhất khiến cho cô vui vẻ yên tâm là hai ngày này Tiễn Nam đã giúp cô đưa “Anh trai” đến bệnh viện làm kiểm tra toàn diện rồi.  

 

Tình hình sức khỏe của “Anh trai” rất tốt, tất cả đều bình thường.  

 

Cũng chính vào thời khắc này, Nam Khuê đã hạ quyết tâm.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK