Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Đúng lúc này, điện thoại của Nam Khuê vang lên, là Đông Họa gọi đến: "Khuê Khuê, bên chỗ cậu có việc gì gấp sao, mau về đi, ở đây có một ca cấp cứu."  

 

"Được, mình lập tức về."  

 

"Dì, con có một ca cấp cứu, con phải qua đó một chút, nếu ngài có chuyện thì xin chờ một chút, con phụ xong sẽ quay lại."  

 

"Được." Người phụ nữ cười gật đầu, dù là ánh mắt hay vẻ mặt cũng đều vô cùng dịu dàng.  

 

Nam Khuê lập tức vội vàng chạy về phía phòng cấp cứu.  

 

Quá trình chữa trị vô cùng khẩn trương, phải biết tranh thủ thời gian.  

 

May mắn chính là bệnh nhân được đưa đến sớm, toàn bộ quá trình cấp cứu diễn ra suôn sẻ, tình hình của bệnh nhân đã ổn định, không nguy hiểm đến tính mạng, có thể đưa đến phòng bệnh để sắp xếp phẫu thuật.  

 

Uống một ngụm nước, hai người đồng thời thở dốc.  

 

Cuối cùng là thở một hơi nhẹ nhõm.  

 

Lúc này Đông Họa mới lên tiếng: "Ban nãy ai tìm cậu vậy? Nhìn vẻ mặt cậu u sầu chưa kìa."  

 

"Mẹ viện trưởng Quý." Nam Khuê nói.  

 

"Cái gì, viện trưởng Quý..." Mẹ.  

 

Đông Họa quá khiếp sợ, cũng cảm thấy quá ngoài ý muốn nên nói có chút lớn.  

 

May mà Nam Khuê kịp thời che miệng cô ấy lại, đồng thời thấp giọng: "Nói nhỏ chút."  

 

"Khuê Khuê, cậu được đó, mẹ của viện trưởng Quý mà cậu cũng quen."  

 

"Vô tình quen biết mà thôi, lúc ấy mình mời bạn đi uống cà phê, không ngờ viện trưởng Quý và mẹ anh ấy cũng ở quán cà phê đó, không phải đúng hôm đó mình mới đắc tội với viện trưởng Quý sao, mình qua đó nhận lỗi, sau đó bị mẹ anh ấy nhìn thấy."  

 

"Lúc đó mẹ anh ấy còn hỏi tên mình, mình cũng không suy nghĩ nhiều."  

 

"Nhưng sau đó còn có một lần nữa, chính là lần chúng ta tổ chức tiệc, không phải lần đó mình uống say sao? Viện trưởng Quý tiện đường cho mình đi nhờ một đoạn, không biết mẹ anh ấy nghe được tin đồn ở đâu mà nghĩ viện trưởng Quý mang mình về nhà, còn tưởng mình là bạn gái viện trưởng Quý."  

 

"Hôm sau bà ấy đến tìm mình, mang cho mình một đống trang sức quý giá, lúc ấy mình sợ gần chết."  

 

Nam Khuê nói xong lại thở dài.  

 

Đông Họa hưng phấn ôm lấy cô: "Oa, Khuê Khuê, sao mình có cảm giác như cậu gặp được quý nhân vậy, may mắn quá đó, mẹ của viện trưởng Quý chắc chắn coi trọng cậu rồi, muốn mang cậu về làm con dâu đó."  

 

Nam Khuê lập tức đưa tay từ chối: "Dừng."  

 

"Mình có thích ai cũng không thích viện trưởng Quý, hơn nữa mình có người mình thích rồi."  

 

Lời này vừa dứt, đột nhiên hai người cảm thấy xung quanh vô cùng yên tĩnh, hơn nữa còn có chút kì lạ.  

 

Đông Họa xoay người đầu tiên, vừa thấy Quý Dạ Bạch cô ấy...  

 

Trực tiếp biến thành một bức tượng đá.  



Cô ấy lập tức đưa tay kéo tay áo Nam Khuê, đồng thời nhỏ giọng nói: "Khuê Khuê, Khuê Khuê mau quay lại." 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK