Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 "Em muốn cả một đời."  

 

"Vậy vẫn chưa đủ xa xỉ." Lục Kiến Thành nói: "Bởi vì, thứ anh muốn cho em chính là đời đời kiếp kiếp.”  

 

Sau khi Lục Kiến Thành rời đi, Nam Khuê nghỉ ngơi một chút, sau đó đi giặt quần áo hai người đã thay.  

 

Bởi vì quần áo của anh tương đối đắc, chủ yếu được đặt làm riêng thủ công, vì vậy Nam Khuê ngâm trong nước ấm trước.  

 

Nếu như không phải cô tự tay đi giặt quần áo của anh, dù thế nào cô cũng sẽ không nghĩ tới cảnh tượng này sẽ xuất hiện ở trước mắt mình.  

 

Dấu môi.  

 

Khi nhìn thấy dấu môi phía sau áo của anh, tay Nam Khuê run rẩy.  

 

Cả người cô đứng ở nơi đó, mà đầu trống rỗng.  

 

Giây phút kia, cô bỗng nhiên không biết mình đang nghĩ cái gì.  

 

Cũng không biết mình nên nghĩ như thế nào.  

 

Chỉ biết là trời lạnh.  

 

Toàn thân đều rất lạnh.  

 

Rõ ràng cửa sổ đã đóng rồi, cả căn phòng kín không kẽ hở, nhưng cô lại cảm giác có một cơn rét lạnh từ đáy lòng dâng lên, từng chút từng chút chiếm đóng trong lòng cô.  

 

Tuy rằng, cô hết lần này đến lần khác tự nhủ phải bình tĩnh, nhất định phải bình tĩnh.  

 

Không thể suy nghĩ lung tung.  

 

Nhưng làm thế nào cô có thể không nghĩ về nó chứ?  

 

Bây giờ nghĩ lại, có vẻ như tất cả mọi thứ đã được giải thích.  

 

Thảo nào dạo này anh luôn đi công tác, đi nước ngoài  

 

Trách không được khi anh ở cùng với cô, bất kể có đang vui vẻ thế nào, giữa hai hàng lông mày cũng sẽ có một chút sầu muộn.  

 

Cả năm cuộc gọi, chính là đêm hôm qua, có một người nào đó đã gọi cho anh.  

 

Thậm chí buổi sáng thức dậy, trên người anh vẫn còn lưu lại một ít mùi hương thuộc về phụ nữ.  

 

Nam Khuê nắm chặt quần áo của anh, khi ngửi thấy mùi nước hoa đặc trưng của phụ nữ, cô không còn cách nào khác để lừa dối mình nữa.  

 

Thì ra, đã sớm có đủ loại dấu vết.  

 

Trước đây, là cô không dám nghĩ.  

 

Cũng là cô không muốn nghĩ.  

 

Tuy nhiên, tại thời điểm này, khi tất cả mọi thứ được bóc ra trần truồng bày ra trước mắt, tất cả mọi thứ có vẻ không thể che giấu được nữa.  

 

Cô đã sai, đó là một sai lầm lớn.  

 

Bây giờ nghĩ lại, ngay cả giọng nữ yếu ớt mà cô nghe được trong điện thoại lúc trước, cũng đều là thật!  

 

Anh đã nói dối cô.  

 

Thật hao tốn sức để lừa dối cô.  

 

Còn cô thì sao, lại thực sự đã tin điều đó một cách ngu ngốc.  

 

"Nam Khuê ơi Nam Khuê, mày thật sự là kẻ ngốc ngốc nghếch nhất trên đời này, anh ấy nói cái gì, mày cũng chưa từng có chút nghi ngờ nào, nhưng mà, mày vẫn bị lừa."  

 

Nắm lấy bộ quần áo kia, Nam Khuê cười không được, mà cũng khóc không xong.  

 

Cô không biết trong lòng mình đang thế nào gì.  

 

Khó chịu? Đau buồn?  

 

Hay là sụp đổ?  

 

Chỉ là trái tim kia, chợt yên lặng xuống.  



Uổng phí cô cho rằng khoảng thời gian này là thời gian hạnh phúc nhất, lãng mạn nhất trong cuộc đời cô, thì ra tất cả đều là ảo giác. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK