Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Nam Khuê  kiên quyết trả lời : "Có tôi ở đây, tuyệt đối sẽ không cho phép anh động đến anh ấy. ”  

 

Hơn nữa, tuy thân thủ Lục Kiến Thành không tệ, nhưng trước người là cảnh sát đặc nhiệm Chu Tiễn Nam, sẽ tuyệt đối không chiếm được ưu thế.   

 

Nhưng Lục Kiến Thành có động được vào Chu Tiễn Nam hay không là một chuyện.   

 

Cô bảo vệ Chu Tiễn Nam lại là một chuyện khác.  

 

"Được, được lắm, Nam Khuê, em quả nhiên rất giỏi ."   

 

Lục Kiến Thành nhìn cô, giọng nói ra khỏi miệng quả thực có cảm giác muốn bóp chết cô.   

 

Vợ anh, người kết hôn cùng anh, trong tình huống nguy cấp, bảo vệ cho một người đàn ông khác.   

 

Hơn nữa, không màng tất cả mà bảo vệ cho một người đàn ông khác.  

 

Thật sự quá được!  

 

Bây giờ Lục Kiến Thành thực sự có cảm giác tức giận muốn nổ tung, lần đầu tiên trong đời anh cảm thấy tức giận đến như vậy.   

 

Anh nắm thật chặt nắm đấm, liều mạng mà khống chế bản thân mình.  

 

Nhưng chỉ cần nghĩ đến chuyện trong lòng Nam Khuê tràn đầy hình ảnh Chu Tiễn Nam, anh liền cảm thấy ghen tị phát điên.  

 

Cuối cùng Lục Kiến Thành vẫn không nhịn được, tiến đến túm chặt lấy quần áo của Chu Tiễn Nam, cuộn chặt tay lại chuẩn bị đấm xuống.  

 

"Lục Kiến Thành, đừng."  

 

Nam Khuê hét lớn, không chút nghĩ ngợi mà lập tức tiến đến đứng chắn trước mặt Chu Tiễn Nam.  

 

Nắm đấm đang được vung ra của Lục Kiến Thành dừng ngay trước mặt Nam Khuê.  

 

Chỉ cách có vài cm nữa là chạm đến cô.  

 

Nói cách khác, chỉ cần anh nhanh một chút nữa là đã đánh vào mặt cô.  

 

“Nam Khuê, tránh ra!” Đôi mắt sâu thăm thẳm của Lục Kiến Thành nhìn thẳng vào cô, anh lạnh lùng ra lệnh.  

 

Nam Khuê vẫn nhất quyết chắn trước mặt Chu Tiễn Nam. Cô đứng thẳng eo, giương mắt kiên định nói: "Anh buông tay xuống thì tôi sẽ tránh."  

 

"Nếu anh không buông thì sao?"  

 

"Vậy thì tôi cũng sẽ không tránh."  

 

Hai người cứ đứng đối mắt như vậy, trong mắt không có ôn nhu, cũng không hề nhẹ nhàng, chỉ thấy sự đối chọi gay gắt.  

 

Một giây, hai giây, ba giây ...  

 

Một phút sau, vẫn là Lục Kiến Thành chấp nhận buông tay.  

 

Anh nhìn về phía Nam Khuê: "Anh có thể cho anh ta đi, cũng sẽ không đánh anh ta, nhưng anh anh muốn em lập tức trở về cùng anh."  

 

"Được."  

 

Nam Khuê không chút do dự gật đầu đồng ý.  

 

“Phịch” một tiếng, tay Lục Kiến Thành xuyên qua tai Nam Khuê đấm mạnh vào cột chòi một cái, cô sợ hãi đến run rẩy.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK