Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 "Không sao, để chú nhờ người mang đến cho cháu. Cháu cứ ở nhà chờ đợi là được rồi."  

 

"Được, vậy cảm ơn chú Phùng."  

 

Vừa ăn trưa xong, người được chú Phùng cứ tới đã đến.  

 

Hai tay Chu Tiễn Nam cầm lấy tập tài liệu, đồng thời còn bày tỏ biết ơn: "Thay tôi cám ơn chú Phùng nhé. Lần này thật sự phải cảm ơn chú ấy nhiều!"  

 

"Được rồi, tôi nhất định sẽ chuyển lời của thiếu gia Tiễn Nam."  

 

Sau khi có được tài liệu, Chu Tiễn Nam nóng lòng muốn mở ra xem.  

 

Mộc Uyển luôn ít khi hỏi anh về công việc, vừa hay hôm nay bà có con trai ở cùng nên cũng nhàn nhã nhâm nhi tách trà bên cạnh.  

 

Sau khi đọc tất cả thông tin trong tập tài liệu, Chu Tiễn Nam vô cùng thất vọng.  

 

Tuy rằng có được một số thông tin mới, nhưng tất cả đều chỉ là những vụ án nhỏ lẻ mà Chu Phong đã xử lý trong đồn cảnh sát.  

 

Hoặc là những sự việc không mấy quan trọng.  

 

Chu Tiễn Nam có chút bực bội, nhưng rồi không khỏi thở dài.  

 

Anh đã đi làm lâu như vậy, lại luôn luôn nỗ lực không ngừng, anh hiếm khi mang công việc của mình về nhà, và hiếm khi cảm thấy thất vọng.  

 

Vì vậy, Mộc Uyển đương nhiên hơi để ý đến biểu hiện khác lạ của con trai, bà lơ đễnh hỏi: "Sao vậy? Con gặp khó khăn trong công việc sao?"  

 

Chu Tiễn Nam lắc đầu: "Mẹ, mẹ có nhớ những gì con đã nói qua với con về thân thế của Nam Khuê không? Cô ấy đã tìm được cha ruột của mình rồi."  

 

Mộc Uyển vừa nghe thấy liền cảm thấy rất vui mừng.  

 

"Chuyện này thật sự rất tốt, nhưng sao con lại tỏ vẻ buồn rầu vậy?"  

 

"Nam Khuê chỉ có một bức hình của cha mẹ mình. Theo như chúng con điều tra được, cha cô ấy cũng là một cảnh sát như cha con, nhưng ông ấy đã chết trong vụ đánh bom xe hơn 20 năm trước."  

 

"Sao có thế như vậy chứ? Nam Khuê nhất định sẽ rất buồn, con có thời gian thì đi an ủi nó đi. Tuy rằng nó đã kết hôn, nhưng chắc chắn chồng nó vẫn là một đứa bụng dạ hẹp hòi, bạn bè quan tâm nhau, chỉ cần không vượt quá khuôn phép, biết chừng mực vẫn rất đáng kính."  

 

Chu Tiễn Nam đọc đi đọc lại thông tin trên tập tài liệu vài lần.  

 

Vẫn không thể tìm được phát hiện gì mới.  

 

Cảm thấy bức rức trong người, anh liền châm cho mình một điếu thuốc.  

 

Vừa định lấy bật lửa trong người, người giúp việc bên cạnh đúng lúc đi tới: "Thiếu gia, mấy ngày nay phu nhân bị cảm, thiếu gia không nên hút thuốc trước mặt bà ấy."  

 

Nghe thấy vậy, Chu Tiễn Nam liền lập tức đặt điếu thuốc xuống.  

 

Nhưng Mộc Uyển liền nhẹ nhàng nói: "Không sao đâu, hôm nay tâm trạng của nó không được tốt lắm, cứ để nó hút một điếu cho đỡ chán, bệnh cảm của tôi cũng đỡ hơn nhiều rồi."  

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK