Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “Nếu không, tôi sẽ lập tức nổ súng.”  

 

“Tôi sẽ nổ súng đấy, tôi thật sự sẽ nổ súng đấy.”  

 

Đột nhiên, một tiếng pằng vang lên, viên đạn của khẩu súng trong tay Phương Thanh Liên bắn thẳng về phía người của Lục Kiến Thành.  

 

Viên đạn bắn vào người anh.  

 

Trong chốc lát, cả người anh toàn là máu.  

 

Máu tươi từ vị trí gần tim anh chảy ra ào ào, dưới người rất nhanh đã là cả một vũng máu.  

 

Xem xong đoạn video này, trái tim của Nam Khuê như ngừng đập.  

 

Cô dường như đến thở cũng không dám thở nữa.  

 

Cách một màn hình, cô duỗi ngón tay ra, một bên điên cuồng lau đi máu tươi đang chảy xuống từ trên người Lục Kiến Thành, một bên run rẩy hét lên: “Không, Kiến Thành, anh không được xảy ra chuyện, anh nhất định không được xảy ra chuyện gì.”  

 

Đoạn video đột ngột dừng lại.  

 

Nam Khuê lập tức quay đầu lại nhìn về phía Chu Tiễn Nam: “Thế nên mấy ngày này anh ấy vẫn luôn ở trong bệnh viện, vẫn còn hôn mê, chưa qua khỏi giai đoạn nguy hiểm, đúng không?”  

 

Sau khi hỏi xong, câu trả lời phía sau, Nam Khuê dường như không dám nghe.  

 

“Lúc đó, cậu ấy đã được đưa đến bệnh viện làm phẫu thuật rồi, ca phẫu thuật rất thành công. Nhưng, khi không tìm được tin tức gì của em và con, cậu ấy vô cùng đau khổ, cậu ấy không chịu nghỉ ngơi, thuốc mê còn chưa hết hẳn đã chạy đi tìm em rồi.”  

 

“Sau đó, cậu ấy đã đến bệnh viện chăm sóc em hai ngày, rồi lại đến nhà tang lễ trông nom em bảy ngày bảy đêm cho đến tận ngày hạ huyệt hôm nay.”  

 

“Cả tuần này, cậu ấy như cái xác không hồn ở bên cạnh em, không ăn không uống, ai cũng không kéo cậu ấy ra được. Đến khi hạ huyệt xong, cậu ấy tự mình khắc chữ lên bia mộ, giải quyết hết tất cả các tâm nguyện rồi mới ngất xỉu ngã xuống.”  

 

“Tuy rằng vết thương của cậu ấy vẫn luôn có người đến xử lý và thay băng thuốc, nhưng bởi vì không khử trùng và nghỉ ngơi đầy đủ nên tốc độ hồi phục rất tệ, cộng thêm việc không ăn uống, người không có dinh dưỡng nên tình trạng luôn rất không tốt. Hôm nay trời đổ mưa, cậu ấy đã đứng dưới mưa mấy tiếng đồng hồ, sau khi sốt thì vết thương đã bị viêm rồi.”  

 

“Tình hình rất nghiêm trọng, bây giờ cậu ấy đã ở trong phòng cấp cứu mấy tiếng rồi, đến bây giờ vẫn chưa ra ngoài.”  

 

Nói xong, Chu Tiễn Nam như trút được gánh nặng.  

 

“Xin lỗi Nam Khuê, tôi đã quá ích kỷ, tôi không nên giấu em, tôi nên sớm đem toàn bộ sự thật nói cho em biết.”  

 

Nhưng sau khi Chu Tiễn Nam nói xong lại hoàn toàn không nghe thấy hồi âm nào.  

 

Ngoảnh đầu lại nhìn, anh ấy phát hiện cô gái bên cạnh mình đã khóc như mưa rồi.  

 

Nam Khuê toàn thân đều đang run lên, đặc biệt là đôi tay, cô dường như đã không khống chế nổi nữa rồi, âm thanh khàn đặc gần như không thể phát ra tiếng nữa.  

 

Trái tim cô rất đau, rất đau.  

 

“Xin lỗi Kiến Thành, em không biết là anh đã phải chịu đựng nhiều thứ như vậy.”  

 

Nếu như cô biết anh bị bắn, cô nhất định sẽ không quyết định dùng cách giả chết này để cùng con rời đi rồi.  

 

Chiếc xe vẫn đang chạy như bay trên đường.  

 

Nhưng trái tim của Nam Khuê đã lo lắng đến mức sụp đổ rồi.  

 

“Tiễn Nam, cầu xin anh, lái xe nhanh hơn đi, nhanh hơn một chút nữa đi.”  

 

“Tôi muốn gặp anh ấy, tôi muốn lập tức nhìn thấy anh ấy.”  



Nam Khuê lo lắng khẩn cầu. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK