Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “Tôi và Cố Mạc Hàn là vợ chồng hợp pháp, cô không có tư cách để diễu võ dương oai trước mặt tôi, tôi nhịn cô là vì tôi căn bản không coi cô ra gì, nhưng đây không phải là lý do để cô làm mưa làm gió trên đầu tôi đâu.”  

 

“Nếu như cô còn dám nói những lời vô nghĩa trước mặt tôi, cô có tin là tôi sẽ ném cô vào nơi đồng không mông quạnh cho chó ăn không.”  

 

“Cô dám?”  

 

Đột nhiên, Chu Hiểu Tinh đứng thẳng lưng lên, hung dữ mà nhìn về phía Trần Tranh: “Tôi cảnh cáo anh, anh tốt nhất nên thả tôi ra ngay.”  

 

“Nếu như đứa con trong bụng tôi có mệnh hệ gì, Mạc Hàn nhất định sẽ không để cho các người sống yên đâu.”  

 

Nam Khuê cho rằng mình nghe nhầm rồi.  

 

Cô phải duỗi tay ra nắm chặt lấy cánh tay của Trần Tranh thì mới có thể miễn cưỡng đứng vững được.  

 

“Chu Hiểu Tinh, cô vừa nói cái gì? Nói lại một lần nữa.”  

 

Nam Khuê nhìn chằm chằm vào cô ta.  

 

Hai tay vì dùng lực quá mạnh nên đã trở nên trắng bạch rồi.  

 

Nhìn thấy dáng vẻ kinh hồn bạt vía của Nam Khuê, Chu Hiểu Tinh lại càng đắc chí hơn.  

 

“Tôi vẫn luôn không nói là vì tôi không muốn khiến cô quá khó xử, là cô ép tôi thôi, nếu không tôi cản bản không thèm dùng đến đứa con trong bụng để tranh sủng với cô đâu.”  

 

Hơ, mang thai rồi.  

 

Cô ta thật sự mang thai rồi.  

 

Mang thai con của Kiến Thành.  

 

Giây phút đó, Nam Khuê đột nhiên cảm thấy cả người mất hết sức lực.  

 

Thứ cô vẫn luôn khổ sở tìm lại rốt cuộc là cái gì chứ?  

 

Cô quá ngây thơ rồi, cô còn nghĩ rằng chỉ cần cô tìm được anh, khiến anh hồi phục trí nhớ thì bọn họ sẽ có thể trở về như trước kia.  

 

Nhưng bây giờ, tất cả mọi thứ đều đã khác rồi.  

 

Anh đã có con với một người phụ nữ khác.  

 

Vậy đứa bé này phải làm sao đây? Phải đi đâu về đâu đây?  

 

Cô không biết nữa, trong đầu cô bây giờ rất hỗn loạn.  

 

“Sao nào, Nam Khuê, cô sợ rồi sao.”  

 

“Có con thì có gì to tát chứ, cô có thì tôi cũng có.”  

 

“Bây giờ, chúng ta cược xem Mạc Hàn rốt cuộc có tình cảm với ai hơn nhé.”  

 

Cô chưa bao giờ nhìn thấy một người vô liêm sỉ đến như vậy, Nam Khuê tức giận đến mức toàn thân run rẩy, hận đến nghiến răng nghiến lợi.  

 

Nếu đã không nhịn được nữa, vậy thì không cần phải nhịn nữa.  

 

Cô nhìn về phía Trần Tranh, nói rõ ràng từng câu từng chữ một: “Bây giờ, lập tức đuổi cô ta ra khỏi đây cho tôi.”  

 

“Vâng, thiếu phu nhân.”  

 

Trần Tranh không hề do dự trước mệnh lệnh của Nam Khuê.  

 

Anh ta trực tiếp nắm lấy cổ áo của Chu Hiểu Tinh, với lợi thế về chiều cao và sức mạnh, anh ta gần như có thể trực tiếp kéo thẳng cô ta ra ngoài.  

 

Chu Hiểu Tinh tức giận chửi ầm lên: “Nam Khuê, mau bảo anh ta dừng lại, sao cô dám đối xử với tôi như vậy hả?”  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK