Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau đó cô lấy hết dũng khí nói: "Bác sĩ, tôi đã kết hôn, đây là quyết định của tôi và chồng tôi, xin cô hãy kê đơn thuốc cho tôi."  

 

Bác sĩ đẩy kính trên sống mũi, sau đó nghiêm túc nhìn cô, nói: "Mặc dù chưa làm siêu âm nhưng tính theo thời gian thì đứa nhỏ trong bụng cô đã hơn hai tháng, cũng sắp thành hình.  

 

"Bây giờ dùng thuốc có khả năng sẽ không hết, nếu như không hết sẽ lưu lại trong tử cung, vẫn là giải phẫu sẽ xử lí sạch hơn. Dù sao cũng sắp thành hình, sảy cũng rất tiếc, tôi đề nghị cô vẫn nên thương lượng lại với chồng thì hơn."  

 

"Nếu như cô do dự thì bây giờ có thể sang phòng bên cạnh làm siêu âm, đã có thể nghe thấy nhịp tim và thấy được dáng vẻ của bé."  

 

Nam Khuê kinh ngạc nhận đơn: "Được, cảm ơn bác sĩ, chờ tôi quyết định xong sẽ lại đến tìm cô."  

 

"Được."  

 

Thấy Nam Khuê mặt tái nhợt đi ra, Lục Kiến Thành lập tức tiến đến: "Sắc mặt em sao lại xấu quá vậy, có phải là không thoải mái không?"  

 

Nam Khuê lắc đầu nói: "Không phải, Kiến Thành, anh cùng em đi làm siêu âm được không?"  

 

"Được."  

 

Vì là bệnh viện tư nhân nên quá trình sắp xếp làm kiểm tra diễn ra rất nhanh.  

 

Mười phút sau Nam Khuê đi vào phòng siêu âm, nằm lên giường.  

 

Bác sĩ cầm dụng cụ đặt lên bụng cô, câu đầu tiên chính là: "Em bé phát triển rất tốt."  

 

"Đã phát triển tay và chân rồi, sắp thành hình, qua một thời gian ngắn nữa là có thẻ thấy được một em bé rất đáng yêu!"  

 

Nghe bác sĩ nói vậy, trái tim Nam Khuê chùng xuống.  

 

Nhất là khi nhìn thấy ảnh siêu âm, cô càng cảm thấy khó chịu hơn.  

 

Mặc dù ảnh chụp rất mơ hồ nhưng đã có thể nhìn thấy hình dáng, đúng vậy, bé con đã sắp thành hình rồi.  

 

Trước kia không muốn, là ngay cả suy nghĩ mang thai cũng không có.  

 

Nhưng bây giờ cô đã mang thai, hơn nữa còn lớn như vậy, đứa nhỏ còn đang sống trong cơ thể cô, sao cô có thể tàn nhẫn như vậy được chứ?  

 

Cầm giấy siêu âm, lần này Nam Khuê đi cùng với Lục Kiến Thành đến phòng khám.  

 

"Em bé phát triển rất tốt, hai người đã suy nghĩ kĩ chưa?" Bác sĩ kiên nhẫn hỏi.  

 

"Đã suy nghĩ kĩ rồi!" Lục Kiến Thành đáp.  

 

Nam Khuê siết chặt hai tay, cô cắn môi, trong lòng hoảng loạn.  

 

"Suy nghĩ kĩ rồi thì được, nhưng đứa nhỏ đã sắp thành hình, muốn phá thì chỉ có cách giải phẫu là tương đối tốt, nhưng sẽ ảnh hưởng đến cơ thể người lớn, hai người thật sự nghĩ tốt rồi sao?"  

 

Lúc này ánh mắt bác sĩ nhìn về phía Nam Khuê, dù sao cũng đã làm nghề y nhiều năm, bà ấy liếc mắt là có thể thấy được sự do dự và không nỡ của cô.  

 

"Bác sĩ, tôi..."  

 

"Cô có mang điện thoại di động không?" Bác sĩ đột nhiên hỏi sang chuyện không.  

 

"Có mang."  

 

"Tôi thấy cô có chút do dự, phải suy nghĩ thật tốt, đừng khiến bản thân hối hận. Tôi nghĩ cô vẫn chưa rõ thế nào là lấy một đứa nhỏ sắp thành hình ra khỏi bụng mẹ, như vậy đi, tôi gửi một video cho cô xem thử."  



"Trên mạng cũng có rất nhiều, cô có thể tự mình tìm để xem." 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK