Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lục Kiến Thành dùng sức gật đầu, mở miệng như một lời hứa: "Mẹ, con biết rồi.”  

 

"Mẹ yên tâm, con sẽ không đánh mất cô ấy."  

 

"Ừm." Vân Thư gật đầu, lần nữa nhìn về phía Nam Khuê: "Ông nội tuy đã không còn, nhưng mẹ đối xử với con cũng giống như ông nội, Kiến Thành có làm cái gì không tốt, làm sai cái gì, con cứ việc nói cho mẹ biết, mẹ chỉnh nó giúp con.”  

 

 

 

Trong lòng Nam Khuê tràn ngập cảm động, ngực lại càng dâng lên một dòng nước ấm áp.  

 

Cô may mắn đến mức nào?  

 

Mới có thể được gả vào một gia đình như vậy, gặp được cha mẹ chồng đối xử với cô như vậy.  

 

"Vâng, mẹ." Cô gật đầu đồng ý.  

 

Khi gọi "Mẹ", ngực cảm động đồng thời lại dâng lên sự áy náy.  

 

Thật ra, cô và Lục Kiến Thành đã ly hôn.  

 

Nhưng cha mẹ chồng lại không biết, bọn họ thật sự coi cô như người một nhà.  

 

Bọn họ càng đối tốt với cô, trong lòng Nam Khuê lại càng áy náy.  

 

Cô thậm chí còn cảm thấy không nên giấu cha mẹ chồng nữa và nên nói với họ sự thật về chuyện ly hôn.  

 

Nếu không, cô không thể làm cho mình thoải mái hưởng thụ sự đối xử tốt của họ.  

 

"Mẹ..." Nhìn về phía Vân Thư, Nam Khuê lấy hết dũng khí.  

 

"Có chuyện gì vậy? Con có gì muốn nói với mẹ sao?”  

 

Nắm lấy hai tay, Nam Khuê lại mở miệng: "Mẹ, thật ra con và Kiến Thành..."  

 

Lời sau còn chưa nói ra, đột nhiên, trên tay nặng nề, một bàn tay to lớn nắm chặt lấy tay cô.  

 

Lục Kiến Thành nhìn cô, ánh mắt thâm trầm, đồng thời lắc đầu.  

 

Nam Khuê ngay lập tức đã hiểu, cắn môi, cuối cùng không nói ra chuyện hai người ly hôn.  

 

"Sao lại dừng lại? Nam Khuê nói đi, có phải thằng nhóc này ăn hiếp con hay không, không sao, con cứ nói thẳng cho mẹ biết, mẹ làm chỗ dựa cho con.”  

 

Nam Khuê cười trả lời: "Không phải đâu mẹ, con muốn nói, Kiến Thành đối với con rất tốt, cha mẹ không cần lo lắng.”  

 

"Được, vậy thì mẹ yên tâm."  

 

Ăn tối xong, sắc trời đã tối.  

 

Vân Thư lập tức nắm lấy cơ hội: "Nếu đã muộn, hôm nay các con đừng về, phòng mẹ đã cho người thu dọn xong cho các con rồi, quần áo cũng chuẩn bị xong, các con ngủ lại một đêm, sáng mai lại đi.”  

 

Nam Khuê tuyệt đối không ngờ mẹ chồng lại để bọn họ ngủ lại qua đêm.  

 

Cứ như vậy, chẳng phải cô và Lục Kiến Thành sẽ ngủ chung một phòng, cùng một giường sao?  

 

"Mẹ, ngày mai..." Nam Khuê đang muốn tìm lý do từ chối.  

 

Thế nhưng, lời nói trong miệng cô vừa nói được một nửa, đã bị Lục Kiến Thành cắt đứt.  

 

"Được, vậy hôm nay chúng con ngủ ở đây."  

 

Nam Khuê: "..."  

 

Vào phòng ngủ, Nam Khuê ngồi trên ghế không nói gì.  

 

Lục Kiến Thành chủ động đi tới: "Xin lỗi, anh biết em đang tức giận.”  

 

"Anh đã biết rồi sao còn tự mình đưa ra quyết định chứ? Anh biết rõ chúng ta đã ly hôn và không thích hợp ở chung phòng.”  

 

"Anh biết." Lục Kiến Thành gật đầu.  

 

"Nhưng đối với anh mà nói, đây là cơ hội hiếm có mà anh có thể thân thiết với em, Khuê Khuê, anh không muốn buông tay, cho dù em tức giận, cho dù em trách anh, thậm chí em cảm thấy anh hèn hạ cũng được, anh cũng không muốn buông tay."  

 

"Lục Kiến Thành..." Nam Khuê tức giận gọi tên anh.  

 

Lại khi nhìn thấy đôi mắt đen nhánh thâm sâu của anh, trong nháy mắt nuốt trở lại lời nói trong miệng.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK