Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 "Anh Lục, anh...anh..." Cô hướng dẫn viên du lịch không dự đoán trước được tình huống này nên lập tức kích động.  

 

Vì váy cưới ở đây đều là hàng đặt may cao cấp và giá thành không hề rẻ.  

 

Cho nên nếu một khi được bán đi thì trích phần trăm ra cũng tương đối lớn.  

 

Cô ấy chỉ mới đi làm được ba tháng, và cô ấy thực sự chưa bao giờ mơ rằng một đơn hàng hời như vậy lại rơi xuống người mình.  

 

Hít sâu một hơi, cô ấy trấn tĩnh lại: "Anh Lục, ý anh là muốn đặt một bộ váy cưới sao?"  

 

‘Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.org. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.’  

 

Nam Khuê cuối cùng vẫn không khống chế được bản thân, cô bóp ngón tay mình, ủ rũ mở miệng: "Anh thật sự muốn đặt váy cưới sao?"  

 

“Tất nhiên.” Anh gật đầu.  

 

Sau đó anh nhìn cô, ánh mắt nhàn nhạt: "Vừa rồi em cũng nghe thấy đấy, một bộ váy ở đây mất rất nhiều thời gian để hoàn thành, với thân phận của anh, thì kiểu gì cũng phải kết hôn, chuẩn bị trước thì sau này không cần phải bận tâm nữa."  

 

Những lời này như một nhát dao đâm vào tim Nam Khuê.  

 

Tuy không chảy máu nhưng lại đau đớn gấp vạn lần việc bị thương chảy máu.  

 

Cô siết chặt tay mình, móng tay tự bấm vào tay mình thật mạnh, nhưng dường như cũng không thấy đau.  

 

Răng cắn chặt môi, buông ra, lại cắn, lại buông ra.  

 

Cuối cùng, ngoài việc cố gắng trấn tĩnh bản thân, Nam Khuê không biết mình có thể làm gì khác.  

 

Lục Kiến Thành quay đầu nhìn cô gái hướng dẫn viên, giọng điệu rất dứt khoát và kiên định: "Đặt một bộ, hai ngày nữa trợ lý của tôi sẽ qua bàn bạc cụ thể."  

 

"Vâng anh Lục, tôi lúc nào cũng sẵn sàng phục vụ."  

 

Sau khi nói xong, anh nhìn về phía Nam Khuê.  

 

Từ lúc nghe thấy câu nói kia, toàn thân Nam Khuê đã cứng đờ.  

 

Trái tim cô đập thật nhanh, không ngừng rơi xuống, giống như rơi xuống vực sâu.  

 

Lạnh lẽo và tăm tối.  

 

Cô biết rằng cô không nên bận tâm, càng không nên để lộ ra tâm tình này.  

 

Hơn nữa anh nói rất đúng, với thân phận của anh, đường đường là con cháu nhà họ Lục, là người thừa kế của tập đoàn Lục Thị, sao có thể không kết hôn được?  

 

Chuyện anh kết hôn chỉ là sớm hay muộn mà thôi.  

 

Dù đã từng kết hôn cũng không ảnh hưởng gì, với thân phận và địa vị của anh, có rất nhiều phụ nữ và quý tộc chạy theo, anh hoàn toàn không cần phải lo lắng về vị hôn thê tương lai của mình.  

 

Hơn nữa, hai người vẫn luôn ở trong tình trạng ẩn hôn, người ngoài căn bản không biết anh đã từng ly hôn.  

 

Hai tay nắm chặt lại, Nam Khuê tự nhủ với lòng hết lần này đến lần khác: Bình tĩnh, nhất định phải bình tĩnh.  

 

Nam Khuê, cố lên, mày rất giỏi mà!  

 

Mày sẽ không bị gục ngã dễ dàng như vậy.  

 

Dù có đau đớn thế nào thì cô cũng nhất định phải kiên trì, không để anh nhìn ra tâm tình của cô.  



“Còn muốn tham quan nữa không?” Lục Kiến Thành hỏi. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK