Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng khi nghĩ đến hai đứa tiểu quỷ Tiểu Niệm Khanh và Tiểu Tư Mặc, Nam Khuê vẫn ráng nâng mí mắt căn dặn: “Em chợp mắt một lát, anh nhớ đánh thức em dậy đấy, tối nào tụi nhỏ cũng phải ngủ cùng em, em lo tụi nhỏ ngủ cạnh mẹ sẽ không quen, cũng lo chúng nó sẽ ảnh hưởng đến mẹ nghỉ ngơi.”

“Được rồi.”

Trên thực tế, ngay khi Nam Khuê vừa ngủ say, Lục Kiến Thành đã gửi ngay cho Vân Thư một tin nhắn.

“Mẹ, con muốn hỏi hai đứa nhóc kia ngủ thế nào rồi?”

Vân Thư cũng nhanh chóng gửi tin nhắn hồi âm: “Ngủ rất say, chúng nó rất ngoan, tụi con không cần phải lo lắng, ngày mai trở về cũng được.”

“Được.”

Thế là, Nam Khuê nằm ngủ say đến tận sáng hôm sau.

Khi cô tỉnh dậy, trời cũng đã rạng sáng.

Ánh ban mai rất sáng, vừa nhìn đã thấy tâm trạng cực kỳ tốt.

Hôm qua cô đã không về nhà, không biết Niệm Khanh và Tư Mặc thế nào rồi?

Lúc này, Lục Kiến Thành cũng mở mắt ra, thuận thế ôm cô vào lòng, hôn nhẹ lên trán cô, nói: “Ngủ có ngon không?”

“Ừm, rất ngon, sao hôm qua anh không gọi em dậy?”

“Mẹ nói chúng nó rất ngoan, còn ngủ rất say. Mẹ nói chúng ta hôm nay trở về cũng được.”

“Ồ.”

Nếu đã như vậy, Nam Khuê cũng cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều.

Vì trước mắt đã có quá nhiều ca trực đêm, nên thứ hai hôm nay Nam Khuê mới có thể nghỉ ngơi một ngày.

Nhưng ngược lại, Lục Kiến Thành phải đi làm vào hôm nay.

“Lát nữa, anh có cần phải đến công ty không?” Nam Khuê hỏi.

“Anh chở em về nhà trước, chín giờ anh mới đi làm.”

“Được.”

Lời vừa nói xong, cô liền nhìn vào mắt anh, dưới mắt đã có quầng thâm.

Nghĩ rằng hôm qua anh đã ở bên mình cả ngày, Nam Khuê cảm thấy cực kỳ áy náy.

“Em xin lỗi ông xã, anh bận bịu thế này mà còn dành thời gian đi cùng em.”

“Sắp tới, chẳng phải anh còn phải tăng ca dài dài nữa sao?”

Lục Kiến Thành dịu dàng nắm lấy tay vợ, trên mặt nở nụ cười chan hòa, nói: “Là do anh cam tâm tình nguyện, dù con trai không ở bên vẫn là con trai của anh, nhưng bà xã lại không phải vậy. Dù có bận rộn đến đâu anh vẫn muốn được ở bên em, vì lỡ như em chạy mất anh biết đi đâu tìm bây giờ?”

Nam Khuê cảm động ôm lấy anh: “Đồ ngốc, anh và con trai đều ở đây, em có thể đi đâu được chứ?”

“Lần sau, nếu anh bận, anh không cần phải cố tình tìm thời gian để đi cùng em. Anh có thể đi cùng em khi anh đã xong việc. Mặc dù em thừa nhận rằng em rất muốn anh ở bên em nhưng em đau lòng cho anh, không muốn nhìn thấy anh cực khổ, anh hiểu chưa?”

“Tuân lệnh, bà xã đại nhân.”

Sau khi tắm rửa sạch sẽ, Lục Kiến Thành định đưa Nam Khuê về nhà trước.

Nhưng Nam Khuê không muốn anh cứ vòng tới vòng lui, vì vậy cô để anh đến công ty trước, còn cô sẽ về nhà một mình.

Nghĩ đến tình hình của Chu Tiễn Nam, trên đường về nhà cô lập tức gọi điện cho Đông Họa.

“Họa Họa, Tiễn Nam và mấy đồng nghiệp khác của anh ấy thế nào rồi?”

“Ca phẫu thuật đã thành công, hiện tại bọn họ đều đang nghỉ ngơi và hồi phục.”

“Ừm, thế thì tốt quá rồi.”

Lúc này Đông Họa mới do dự: “Đúng rồi, Khuê Khuê, mình muốn cậu giải thích giúp mình một chuyện, có được không?”

“Đương nhiên là được rồi, cậu cứ hỏi đi.”

“Là về Chu Tiễn Nam đó. Mình muốn biết tại sao anh ấy bị thương mà không thấy người nhà đến thăm?”

“Cậu muốn hỏi cái này à!” Nam Khuê kiên nhẫn giải thích:

“Cha của Tiễn Nam cũng là một cảnh sát, ông ấy không may qua đời trong khi thi hành công vụ. Lúc đó, cả gia đình họ Chu đều bị bao phủ trong màn khói đen mù mịt. Sau này Tiễn Nam lớn lên lại khăng khăng đòi phục vụ trong quân ngũ như cha mình, mẹ anh ấy vì lo lắng cho sự an toàn của anh ấy nên đã không đồng ý.”

“Sau đó, cùng với sự hỗ trợ của chị gái, anh ấy đã thành công trở thành cảnh sát. Nhưng vì sợ gia đình lo lắng nên anh ấy luôn báo tin vui thay vì tin dữ. Vì thế anh ấy sẽ không nói với gia đình biết về những thứ như thương tích, nếu không mẹ của anh ấy chắc chắn sẽ lo lắng đến chết mất.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK