Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Cô dồn dập hỏi anh, mong chờ một câu trả lời thỏa đáng.  

 

Cố Mạc Hàn gật đầu: "Đúng vậy, Nam Khuê, là anh đây."  

 

Nghe được lời nói của anh, Nam Khuê có chút tức giận.  

 

Giữ chặt cánh tay mình, cô nói: "Ông xã, sao anh lại gọi em là Nam Khuê? Anh thường gọi em là Khuê Khuê hoặc là bà xã cơ mà."  

 

Những lời nói của Trần Tranh lại vang lên trong tâm trí anh.  

 

Ngay lập tức Cố Mạc Hàn liền chiều theo ý cô.  

 

"Khuê Khuê, là anh, anh là Kiến Thành."  

 

"Ông xã à, anh không nói dối em đúng không? Anh thật sự đã quay về với em và cục cưng rồi sao!?"  

 

Nam Khuê bật khóc, hai mắt rưng rưng ngước nhìn Cố Mạc Hàn.  

 

Cố Mạc Hàn cúi đầu hôn lên trán cô, cho cô một cảm giác bình yên.  

 

Đồng thời, anh cũng vô cùng nhẹ nhàng an ủi cô: "Đồ ngốc, anh làm sao nhẫn tâm nói dối em chứ."  

 

Nam Khuê không kìm được nữa, nước mắt cứ thế chảy dài trên má.  

 

Lúc đó, khi nhìn những giọt nước mắt lăn trên má cô, Cố Mạc Hàn dường như muốn điên rồi.  

 

Anh chìa những ngón tay hơi thô ráp của mình lướt nhẹ trên mặt cô.  

 

Nhưng nước mắt của Nam Khuê chảy ra ngày càng nhiều, chỉ dùng tay không dường như không thể lau khô được.  

 

Đột nhiên, anh nghiêng người, thực hiện một động tác hết sức điên rồ.  

 

Anh dùng môi mình chạm nhẹ vào mặt Nam Khuê.  

 

Giống như đang nâng niu bảo vật quý giá, anh nhẹ nhàng hôn từng chút một lên những giọt nước mắt trên khuôn mặt cô.  

 

"Lục Kiến Thành."  

 

Đột nhiên, Nam Khuê lại càng khóc lóc dữ dội hơn.  

 

Cô đưa tay ra vòng qua eo Cố Mạc Hàn, cả người ngã nhào vào vòng lòng anh.  

 

Cô gần như ngây ngất khi nghe thấy tiếng tim đập trầm ổn của anh.  

 

"Anh không nói dối em, anh chính là Lục Kiến Thành, là ông xã của em."  

 

“Cô bé ngốc này, đương nhiên là anh không nói dối em rồi.” Cố Mạc Hàn véo má cô một cách âu yếm.  

 

Nam Khuê khẽ cười, rồi ôm anh chặt hơn.  

 

Đồng thời, cô còn bá đạo nói: "Lục Kiến Thành, vậy anh nghe cho kỹ đây, sau này anh không được phép rời xa em, cũng không được phép quên em."  

 

"Nếu không em sẽ rời xa anh, không bao giờ gặp lại anh nữa."  

 

“Anh đã nhớ chưa?” Nam Khuê vừa hỏi vừa nhìn anh một cách hung dữ.  

 

 

 

Cố Mạc Hàn nhẹ nhàng nâng mặt cô lên, sau đó anh nhanh chóng gật đầu đáp ứng cô.  

 

"Được, anh đồng ý!"  

 

Một nụ cười xuất hiện trên khóe miệng Nam Khuê.  

 

Nụ cười ấy tuy có chút nhợt nhạt và yếu ớt nhưng lại mềm mại đến lạ thường.  



Cuối cùng, cô vươn tay nắm lấy cánh tay của Cố Mạc Hàn: "Ông xã, em buồn ngủ quá, em muốn anh ngủ cùng em." 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK