Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Chu Hiển Tinh thực ra không hề ngủ.  

 

Lúc Cố Mạc Hàn ra ngoài, cô ta cũng đã lén đi theo.  

 

Khi tận mắt nhìn thấy anh đi vào nhà của người phụ nữ đó, cô ta vừa tức vừa hận.  

 

Khoảnh khắc đó, cô ta hận rằng bản thân không thể xông vào đó ngay lập tức, rồi trực tiếp bắt gian tại trận.  

 

Nhưng cuối cùng, cô ta đã kìm xuống.  

 

Mà cô ta cũng đã về nhà trước Cố Mạc Hàn mười phút.  

 

Sau đó nhanh chóng thay đồ ngủ, Chu Hiểu Tinh mở cửa ra, giả vờ như mới mơ màng tỉnh dậy đi ra ngoài.  

 

Nhìn thấy Cố Mạc Hàn ở ngoài sân, cô ta ngạc nhiên bước tới, đồng thời ôm lấy anh từ phía sau.  

 

Ngữ khí nhẹ nhàng mang theo chút ngái ngủ.  

 

“Mạc Hàn, có phải anh gặp phải chuyện phiền lòng gì rồi không? Hay là công việc có gì phiền não? Muộn thế này rồi còn chưa ngủ?”  

 

“Hiểu Tinh”  

 

Cố Mạc Hàn gọi tên cô ta, sau đó đột nhiên quay người lại nhìn cô ta: “Anh hỏi em một chuyện, hãy trả lời thành thật được không?”  

 

“Được chứ, anh hỏi đi.”  

 

“Lúc anh mắc bệnh tỉnh lại, em nói rằng anh đã quên một vài ký ức, vậy em có thể nói cho anh biết trước đây chúng ta đã yêu nhau như thế nào, đính hôn như thế nào không?”  

 

Chu Hiểu Tinh không ngờ rằng anh sẽ đột nhiên nhắc đến vấn đề này nên trong lòng liền có chút hoảng loạn.  

 

Cả người cũng trở nên không thoải mái và luống cuống.  

 

Nhưng cũng may là trời tối nên anh không nhìn thấy được biểu cảm này của cô ta.  

 

“Sao đột nhiên lại hỏi về những việc này vậy?” Chu Hiểu Tinh cố gắng gượng cười.  

 

“Nhìn thấy ánh trăng vô cùng dịu dàng và lãng mạn này nên bỗng nhiên nghĩ đến thôi.”  

 

“Chúng ta trước đây ấy hả” Chu Hiểu Tinh làm ra vẻ hồi tưởng: “Anh đối xử với em rất tối, rất cưng chiều em, đi đường sẽ luôn để em đi ở phía trong lề, trước khi đi ngủ sẽ hôn em rồi nói nói chúc ngủ ngon với em.”  

 

“Thậm chí lúc nhìn thấy em ở cùng với người đàn ông khác, anh cũng sẽ vô cùng bá đạo, vô cùng ghen tuông.”  

 

Cô ta nói một cách rất cụ thể.  

 

Cố Mạc Hàn nhìn vào mắt cô ta, muốn thử tìm ra một kẽ hở trong mắt cô ta.  

 

Nhưng trong mắt cô ta rất thanh khiết, trong trẻo như suối, không có một chút dấu hiệu nói dối nào.  

 

“Vậy lúc chúng ta đính hôn thì sao? Có hình không?” Cố Mạc Hàn lại hỏi.  

 

“Đương nhiên là có chứ, một dịp quan trọng như vậy đương nhiên em phải lưu lại kỷ niệm rồi.”  



“Đúng rồi.” Đột nhiên, Chu Hiểu Tinh giơ tay ra rồi đưa chiếc nhẫn ở ngón áp út lên trước mặt Cố Mạc Hàn. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK