Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “Em tin anh có thể làm tốt.” Cô nói, trong mắt tràn đầy chắc chắn.  

 

Cố Mạc Hàn ôm thái độ hoài nghi đi vào bếp.  

 

Nhưng có điều lại làm anh thấy kỳ lạ, anh vừa cầm thức ăn lên, hai tay đã thuần thục cắt theo trí nhớ như máy móc.  

 

Không chỉ thế, trong lúc nấu anh thậm chí còn không sử dụng Baidu.  

 

Cứ như thể những điều đó được tạo ra một cách tự nhiên trong đầu anh vậy.  

 

Lại dường như đã làm qua vô số lần.  

 

Nêm gia vị gì, cho bao nhiêu nước, bỏ bao nhiêu muối.  

 

Tất cả mọi thứ tựa như nước chảy thành sông.  

 

Thậm chí, thỉnh thoảng có một vài hình ảnh chợt lóe lên trong đầu anh, nhưng cũng chỉ rất ngắn ngủi, luôn trôi qua trong tích tắc.  

 

Đợi khi anh cố gắng tìm kiếm nó, hình ảnh đó đã biến mất không còn gì.  

 

Chờ hơn một tiếng sau, Cố Mạc Hàn bày tất cả các món ăn lên trên bàn.  

 

Nam Khuê đưa điện thoại cho Trần Tranh: "Chụp một tấm như trong bức ảnh kia đi."  

 

"Vâng, thiếu phu nhân."  

 

Lúc Cố Mạc Hàn rửa tay xong quay lại nhìn thấy một bàn đồ ăn lớn, cơ hồ có loại cảm giác xuyên không.  

 

Anh mở to hai mắt, gần như khó tin.  

 

Cũng chính vào lúc đó, đầu anh đột nhiên đau dữ dội.  

 

Anh ôm đầu, cố gắng chống đỡ cơ thể, nhưng những hình ảnh rời rạc trong đầu anh cứ không ngừng xuất hiện.  

 

Anh cố gắng suy nghĩ, nhưng vừa mới thử, đầu anh liền đau đớn dữ dội.  

 

"Mạc Hàn, anh làm sao vậy?"  

 

Nam Khuê bước tới.  

 

"Tôi…" Cố Mạc Hàn khó chịu ôm đầu: "Đầu của tôi đau quá. Hình như tôi đã nhìn thấy gì đó."  

 

Nam Khuê nghe xong lập tức bối rối: "Anh nói anh nhìn thấy gì? Mau nói cho em biết, anh đã nhìn thấy gì?"  

 

Cố Mạc Hàn vẫn cứ ôm đầu.  

 

Nhưng Nam Khuê lại căng thẳng đến mức nói năng lộn xộn: "Mau, nói cho em biết, trong đầu anh hiện lên những gì."  

 

 

 

Cố Mạc Hàn nhìn Nam Khuê.  

 

Anh hé môi, khẽ ngọ nguậy muốn nói ra.  

 

Tuy nhiên trong đầu lại vô cùng hỗn loạn, anh chỉ nhìn thấy một cô gái, trông thấy nửa người trên của cô ấy mặc một chiếc váy trắng.  

 

Đó là một bóng lưng xinh đẹp và tao nhã.  

 

Nhưng khuôn mặt của cô gái đó trông như thế nào, anh lại không thể nhìn rõ được.  

 

Anh cố gắng suy nghĩ, cố gắng để khiến cô ấy quay người.  

 

Nhưng đầu thật sự quá đau, cả người giống như muốn nổ tung.  



Cuối cùng, anh chịu không nổi nữa. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK