Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Toàn bộ quá trình giống như uống nước lọc vậy, không chút khách khí.  

 

Nghĩ đến cơ thể và tình trạng gần đây của anh, Nam Khuê thực sự sợ hãi.  

 

"Đừng uống nữa, Lục Kiến Thành, anh mau bỏ chai rượu xuống đi."  

 

Lục Kiến Thành vẫn cầm lấy chai rượu, chỉ lạnh lùng liếc nhìn Nam Khuê một cái: "Em lấy tư cách gì quản anh? Bạn bè sao?"  

 

"Vậy thì xin lỗi, trong phạm vi của anh, bạn bè không quản được nhiều như vậy."  

 

Những lời này như những nhát dao sắc nhọn đâm vào tim Nam Khuê.  

 

"Tôi không biết tại sao anh lại giận tôi, nếu anh vì chuyện tôi giúp đỡ Tiễn Nam mà giận tôi thì tôi cũng không còn lời nào để nói. Khi tính mạng của tôi bị đe dọa, anh ấy đã từng bất chấp cứu tôi rất nhiều lần, về tình về lý tôi cũng nên giúp anh ấy."  

 

"Nếu anh thấy không vui với thân phận bạn bè cũng không sao cả, từ nay trở đi tôi sẽ chủ động biến mất khỏi tầm mắt anh. Thật ra ngẫm lại thấy cũng có lý, không thể nên vợ chồng mà lại làm bạn bè quả thật cũng rất ngại, chúng ta vẫn nên làm người xa lạ là tốt nhất."  

 

Nam Khuê nói xong liền giựt lấy chai rượu trong tay Lục Kiến Thành: "Được rồi, nếu anh thật sự muốn uống, thì tôi sẽ uống cùng anh."  

 

Vừa dứt lời, cô liền ngửa đầu điên cuồng rót vào miệng.  

 

Cô chưa bao giờ uống rượu trắng nên cô không biết rằng rượu trắng lại cay đến vậy.  

 

Khoảnh khắc rượu tràn vào cổ họng, cô lập tức sặc đến rơi nước mắt.  

 

Đặc biệt là khi nó chảy xuống họng và xuống dạ dày thì cả họng và thực quản đều nóng như lửa đốt, vừa nóng vừa đau rát.  

 

Ngay lập tức, cô đặt chai rượu xuống và ho khù khụ.  

 

Hai mắt đỏ lên, nước mắt ứa ra.  

 

Cả người khó chịu đến cùng cực.  

 

“Em điên rồi.” Lục Kiến Thành đứng dậy, vỗ nhẹ vào lưng cô, đưa ly nước cho cô: “Mau uống chút nước ấm đi.”  

 

Sau khi nhận lấy ly nước ấm, Nam Khuê lập tức uống ngay hai ly, lúc này mới thấy cả người dễ chịu hơn chút.  

 

‘Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.org. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.’  

 

Ngay sau đó, cô thấy Lục Kiến Thành đổ hết chai rượu đi, sau đó đập luôn chai.  

 

Sau đó ngồi bên cạnh cô: "Em thấy thế nào rồi?"  

 

"Vẫn ổn!"  

 

“Đi làm một bát canh giải rượu.” Lục Kiến Thành sai người phục vụ.  

 

Vài phút sau, canh giải rượu đã được đưa lên.  

 

Nhìn thấy Nam Khuê uống hết một bát, anh mới mở miệng nói: "Không uống được rượu còn cố uống làm gì?"  

 

“Anh cũng không thể uống.” Nam Khuê nhìn về phía anh, cực kì kiên định nói.  

 

"Anh không uống nữa, ăn cơm đi."  

 

Lúc ăn cơm, không khí yên tĩnh đến lạ thường.  

 

Gần như chỉ có tiếng đũa, thìa va vào bát, cả hai đều im lặng ăn, không ai nói một lời.  

 

Ăn được nửa bữa, Nam Khuê vào nhà vệ sinh.  

 

Nhìn thấy cô từ nhà vệ sinh đi ra, Lâm Tiêu lập tức đi đến: "Cô Nam Khuê."  

 

"Cậu vẫn chưa về sao? Đã ăn cơm chưa? Có muốn vào ăn cùng chúng tôi không?"  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK