Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Chu Tiễn Nam nghiêm túc giải thích: “Tôi muốn ngồi chờ ở chỗ này, cũng muốn tận mắt nhìn thấy hắn từ phòng giải phẫu đi ra ngoài.”  

 

Gật đầu, Đông Họa tỏ vẻ hiểu ý nói: “Được, vậy anh chờ một lát, tôi đi lấy hòm thuốc.”  

 

“Được, làm phiền cô rồi.”  

 

Vừa đúng lúc là thời gian nghỉ trưa, cũng chính là thời gian riêng tư.  

 

Đông Họa vừa mới trở lại phòng, đồng nghiệp liền hô lên: “Họa Họa, tới vừa đúng lúc, đã đến giờ cơm trưa rồi, chúng ta cùng đi nhà ăn đi.”  

 

“Thật ngại quá, mọi người đi trước đi, tôi còn có một chút việc cần phải xử lý.”  

 

“Có cần chúng tôi mang cơm lên cho cô không?”  

 

“Có lẽ là không cần, tôi cũng không biết được bản thân sẽ bận đến khi nào thì xong, chờ tôi giải quyết xong việc rồi tự mình đến nhà ăn cũng được.”  

 

Đồng nghiệp gật gật đầu: “Cũng đúng, cũng tránh việc chúng tôi mang cơm về đến nơi liền bị nguội rồi, cô tự mình đi nói không chừng còn có thể uống thêm được chút canh nóng, bất quá cũng đừng làm muộn quá, nhất định phải đến nhà ăn ăn cơm trưa đấy.”  

 

“Được, vậy mọi người mau đi ăn đi.”  

 

Sau hi cùng bọn họ nói chuyện xong, Đông Họa lập tức mang theo hòm thuốc đi tìm Chu Tiễn Nam.   

 

Bên ngoài phòng giải phẫu, trên dãy hành lang thật dài có một hàng ghế dựa.   

 

Nhưng trên ghế dựa, vẫn chỉ có một mình Chu Tiễn Nam ngồi.  

 

Thân ảnh của anh, có vẻ vừa cô độc vừa hiu quạnh.  

 

Cả người vẫn nghiêng về một bên, không cần nhìn cũng biết, cặp mắt kia khẳng định đang nhìn chằm chằm vào cửa phòng giải phẫu, mỗi giờ mỗi phút đều là chờ đợi.  

 

Đồng Họa nhìn thấy, trong lòng không hiểu sao lại có chút chua xót.  

 

Nhanh chóng chạy tới, cô lập tức mở hòm thuốc ra đồng thời nhìn về phía Chu Tiễn Nam nói: “Có thể bắt đầu được chưa?”  

 

“Được rồi!”  

 

“Tôi cần anh trước tiên cởi bỏ áo khoác trên người để có thể thuận lợi xem xét miệng vết thương.”  

 

Chu Tiễn Nam gật gật đầu, rất phối hợp làm theo.  

 

Áo khoác kia mới vừa được cởi ra, một mùi máu tanh nồng nặc nhanh chóng lan rộng ra.  

 

Đông Họa nhìn miệng vết thương trên bụng của anh, máu tươi còn đang nhè nhẹ thấm ra bên ngoài.  

 

Máu ở xung quanh đã sẫm màu đi, gần như đang đông lại.  

 

Cô duỗi tay, muốn vén lên áo thun của anh để xử lý miệng vết thương.  

 

Nhưng mà, mới vừa vén áo lên được một chút, Đông Họa liền phát hiện áo thun của anh đã dính chặt vào miệng vết thương rồi.   

 

Nhìn dáng vẻ này thì dính khá là chặt, không dễ dàng tách ra.  

 

“Miệng vết thương đã dính lại ở áo thun, tôi cần phải dùng kéo cắt một lỗ ở trên áo của anh mới có thể từ từ tách ra, có được không?”  

 

“Được.”  

 

Đông Họa cầm lấy kéo, động tác nhanh nhạy mà thuần thục, nhanh chóng đem áo thun của Chu Tiễn Nam cắt ra một lỗ nhỏ ở bụng.   

 

Tình huống này, so với tưởng tượng của cô còn nghiêm trọng hơn một chút.  



Hơn nữa áo thun của anh lại hơi dính. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK