Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Lần này, sự nhiệt tình của anh thậm chí còn lâu hơn và nồng nhiệt hơn.  

 

Nam Khuê gần như không thể chống đỡ nổi.  

 

Suýt chút nữa, cô cảm thấy mình sắp phá vỡ hàng phòng thủ.  

 

“Ông xã, em…”  

 

“Hửm?”  

 

Cuối cùng, cô đỏ mặt, chiếc áo phông rộng rãi gần như đã cởi ra một nửa.  

 

Đột nhiên, Lục Kiến Thành cắn mạnh vào trái tai của cô, giọng nói trầm thấp khó chịu vang lên: “Gần đây cứ luôn ăn chay, sợ là phải đợi đến khi con bé sinh ra, thì chồng em mới được khai trai.”  

 

Anh nói không rõ ràng, nhưng làm sao Nam Khuê có thể không hiểu được.  

 

“Đứa con cuối cùng, sau này chúng ta không sinh nữa.” Lục Kiến Thành lại nói.  

 

Giúp Nam Khuê mặc lại đồ ngủ, anh chọn một chiếc váy từ trong tủ ra cho cô.  

 

“Ông xã, em muốn mặc giản dị một chút.”  

 

“Lát nữa chúng ta sẽ ra ngoài.” Lục Kiến Thành nói.  

 

“Ồ, vậy được.”  

 

Đang thay quần áo nửa chừng, cô nghe thấy tiếng nước chảy ào ào trong phòng tắm.  

 

Không có sương mù.  

 

Cho nên, chắc là anh tắm nước lạnh.  

 

Nam Khuê nhẹ nhàng đặt tay lên bụng: “Con à, cha con bây giờ đáng yêu không?”  

 

Lục Kiến Thành đi ra, thay một chiếc áo sơ mi màu đen với quần dài màu xám.  

 

Nam Khuê mặc một chiếc váy dài màu be, tuy bụng nhô lên nhưng càng thể hiện sự quyến rũ và gợi cảm chín chắn của một người phụ nữ mang thai, cho nên cô rất hài lòng.  

 

Ngồi vào trong xe, Lâm Tiêu làm tài xế ở phía trước.  

 

Cô và Lục Kiến Thành ngồi ở ghế sau.  

 

Xe chạy hơn mười phút, rốt cuộc Nam Khuê cũng không nhịn được.  

 

“Ông xã, anh muốn đưa em đi đâu?”  

 

Lục Kiến Thành nắm lấy tay cô, nghiêm túc nói: “Đi đến một cửa hiệu đồ cổ, bức ảnh sắp được khôi phục xong rồi.”  

 

Nam Khuê nghe xong, lập tức nhìn về phía anh bất ngờ: “Ông xã, ý của anh là bức ảnh của cha em và mẹ đã khôi phục xong rồi? Em sắp có thể nhìn thấy dáng vẻ của cha rồi, đúng không?  

 

Thấy cô vui, Lục Kiến Thành cũng vui.  

 

Anh gật đầu, chắc chắn nói: “Ừm, thợ ảnh nói sáu giờ sẽ ra, thời gian chúng ta đi vừa vặn.”  

 

“Tốt quá rồi! Ông xã, cảm ơn anh, em thật sự rất vui.”  

 

Bởi vì quá vui mừng, nên Nam Khuê ôm Lục Kiến Thành và hôn anh thật kêu, ngay cả Lâm Tiêu ở trước mặt cô cũng không xấu hổ.  

 

Sáu giờ, chiếc xe đúng giờ dừng lại trước cửa hiệu đồ cổ.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK