Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Nam Khuê vừa nói xong, chiếc thuyền lập tức chạy.  

 

Đột nhiên tăng tốc, cả người Nam Khuê ngửa về phía trước, may mắn Lục Kiến Thành đã nắm lấy tay cô, giữ chặt lấy cô.  

 

Sau khi phản ứng lại, Nam Khuê mới phát hiện mãi cho đến lúc này hai người vẫn còn nắm tay nhau.  

 

Cô vội vàng cúi đầu, có chút xấu hổ nói: "Cái kia, có thể buông tôi ra rồi.”  

 

Lục Kiến Thành nghe thấy, nhưng anh lại cố tình giả vờ không nghe thấy.  

 

Nam Khuê cho rằng anh không nghe thấy, duỗi tay nhỏ bé chọt chọt cánh tay anh, lại nói: "Đã lên thuyền rồi, chúng ta buông ra đi.”  

 

Lần này, Lục Kiến Thành muốn làm bộ như không nghe thấy cũng khó, nhìn quanh dòng nước bốn phía, anh nhìn về phía Nam Khuê: "Độ an toàn của chiếc thuyền này kém hơn thuyền tham quan, giữ em anh mới cảm thấy yên tâm.”  

 

"Không sao, ông ấy lái thuyền trên sông này cả đời, nhất định rất an toàn."  

 

"Ừm, anh biết em không sợ, nhưng mà anh sợ."  

 

Lục Kiến Thành nói xong, Nam Khuê lập tức có cảm giác lộn xộn trong gió.  

 

Cái này...?  

 

Cái này hoàn toàn không theo thường lệ mà ra bài.  

 

Hơn nữa, cô nghiêm túc nghi ngờ Lục Kiến Thành đang gạt cô.  

 

Lục Kiến Thành biết bơi, cô đã từng thấy, kỹ năng tuyệt đối lợi hại.  

 

Với kỹ năng bơi lội của anh, cho dù là rơi xuống dòng sông này, cũng không sợ hãi chút nào phải không? Huống chi còn đang ngồi trên thuyền, anh hoàn toàn là đang gạt cô phải không?  

 

Nhưng Nam Khuê cảm thấy, nếu cô vạch trần, không chỉ có anh xấu hổ, mà cô cũng sẽ rất xấu hổ.  

 

Cho nên hiện tại, cô chỉ có thể coi là anh thật sự sợ.  

 

“A, vậy thì không buông nữa!” Nam Khuê nói.  

 

Lúc này, ông cụ chèo thuyền cười nói: "Cô gái, cô xem bạn trai của cô vì nắm tay cô, mà suy nghĩ không ít, rất tốt chàng trai.”  

 

Hai má Nam Khuê ửng đỏ nói: "Ông ơi, anh ấy không phải bạn trai cháu.”  

 

"Vậy là chồng à? Không đúng a, vợ chồng son còn khách khí như vậy, là vừa mới kết hôn à, hai người còn xấu hổ nữa.”  

 

Lần này, Nam Khuê không trả lời nữa.  

 

Đúng là chồng, chẳng qua không phải mới kết hôn, mà là sắp ly hôn, cho nên mới có vẻ khách sáo và xa lạ như vậy.  

 

Lúc này, thuyền của ông cụ chạy nhanh hơn.  

 

Trước mặt thổi tới một cơn gió nhẹ rất sảng khoái, vẫn như trước kèm theo hương hoa thoang thoảng.  

 

Một nhịp điệu quen thuộc vang lên từ bên sông, và âm điệu nhẹ nhàng từ từ vang lên, ngay lập tức gợn sóng.   

 

Sắc trời ngày trước chầm chậm trôi  

 

Xe, ngựa, thư từ đều chậm  

 

Cả một đời chỉ đủ yêu một người  

 

Ổ khóa ngày trước cũng rất đẹp   



Chìa khóa được đúc thật tinh xảo 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK