Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “Đồ của anh ta thì vừa vặn, đồ của anh thì dài lắm đúng không?” Lục Kiến Thành không vui nói: “Đồ của anh ta còn ướt, còn đồ của anh thì sạch sẽ khô cong đây này.”  

 

“Ý của tôi là áo dài quá thì chạm đất dễ bẩn, anh chẳng phải ghét nhất là người khác làm bẩn đồ của anh còn gì?”  

 

“Em là người khác sao?”  

 

Nam Khuê cạn lời, không muốn nói nữa.  

 

Khoác áo cho Nam Khuê xong, Lục Kiến Thành lại vội trước vội sau, ngoảnh đi ngoảnh lại hết đông lại tây, dòm từ bên phải sang bên trái nhìn một lần, vẫn luôn cảm thấy không yên lòng.  

 

“Duỗi tay ra.” Lục Kiến Thành đột nhiên nói.  

 

“Duỗi làm gì?”  

 

Nam Khuê mặc dù không hiểu lắm nhưng vẫn cứ làm theo.  

 

Lục Kiến Thành vừa bắt lấy cổ tay của cô vừa giúp cô mặc hẳn cái áo vào.  

 

Vẫn luôn cảm thấy khoác lên người như thế thì không an toàn, lỡ đâu đột nhiên rơi xuống đất thì sao?  

 

Vẫn là mặc hẳn lên thì hơn.  

 

Cuối cùng Lục Kiến Thành hận không thể đem Nam Khuê bọc thành ba tầng trong ba lớp ngoài vào, cô cảm thấy chính mình cũng không hít thở được nữa rồi.  

 

“Cái xe này cũng chỉ có hai người chúng ta, anh bọc tôi chặt thế để làm gì?” Nam Khuê chau mày lại.  

 

Lục Kiến Thành không có ý tốt đáp lại: “Không phải em nói là anh không thân thiện, muốn đi xuống đưa ô cho anh ta sao?”  

 

 

 

Nam Khuê khiếp sợ ngẩng đầu, cười vui vẻ nói: "Cho nên anh đồng ý sao?"  

 

Cô thật sự rất rất bất ngờ, từ sau khi lên xe, Lục Kiến Thành luôn đen mặt, hoàn toàn không ngờ anh vậy mà lại đồng ý.  

 

"Nếu như anh không đồng ý thì em có thể ngoan ngoãn về nhà sao?"  

 

Lục Kiến Thành đẩy cửa xe ra, lấy hai cái ô đã chuẩn bị ở phía sau ra.  

 

Anh mở một cái ô ra, sau đó đưa một chiếc khác cho Nam Khuê: "Đi đi, anh ở chỗ này chờ em."  

 

"Cảm ơn anh!" Giờ phút này Nam Khuê thật lòng cảm ơn anh.  

 

Chu Tiễn Nam đã cứu cô rất nhiều lần, nếu như hôm nay không thể tạm biệt tử tế thì trong lòng cô sẽ rất áy náy.  

 

Vì mưa gió lớn nên chiếc ô trong tay Nam Khuê bị thổi cho lệch trái lệch phải, cộng với áo khoác dài của Lục Kiến Thành nên cô đi từng bước rất chậm.  

 

Thấy cô đi đến, Chu Tiễn Nam đứng dậy.  

 

"Mưa lớn như vậy sao còn đến đây, cô về nhà nghỉ ngơi sớm đi!" Giọng nói của anh ấy vẫn là sự quan tâm như cũ.  

 

Nam Khuê đưa chiếc ô trong tay cho anh ấy.  

 

Sau đó lại nhìn chiếc xe đón anh ấy cách đó không xa: "Mặc dù có người mang ô cho anh, anh cũng không nhất định sẽ dùng nhưng đây là lòng biết ơn của tôi, dù có có ích với anh hay không thì tôi cũng đều muốn tặng anh."  



"Được, tôi nhận chiếc ô này, cảm ơn." 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK