Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Chỉ cần lúc đó em để cô ta nhìn thấy chị và anh họ em nằm trên cùng một giường, cho dù không có chuyện gì xảy ra, cho dù chị không mang thai, thì anh họ em và cô ta cũng sẽ không có hy vọng nữa, hiểu chưa?"  

 

Không thể không nói, về điểm này, Lục Nhu vẫn rất công nhận.  

 

"Chị Thanh Liên, chị nói có lý, nhưng em ..."  

 

"Không có nhưng gì hết."  

 

Nhìn thấy Lục Nhu vẫn cứ sợ hãi rụt rè, lúc này Phương Thanh Liên rốt cuộc cũng hét to lên.  

 

Nói xong cô ta lại nhìn về phía Lục Nhu, giả bộ đau khổ nói.  

 

"Mấy năm nay mẹ con em trải qua những ngày tháng như thế nào, em đã quên rồi sao? Hai mẹ con em bị bao nhiêu người lạnh nhạt, bị người khác cười nhạo, em cũng quên rồi sao?"  

 

"Cho dù không phải vì em, chỉ là vì mẹ em, cũng không đáng để đánh liều một lần sao? Mẹ em sống vinh hoa phú quý, hưởng thụ hơn nửa cuộc đời rồi, em nỡ nhìn bà ấy cả đời còn lại sống trong khốn khổ và thất vọng sao?"  

 

"Chị đảm bảo, chỉ cần em thành công, nhất định chị sẽ đem lại toàn số cổ phần ban đầu trả lại cho hai mẹ con em. Đến lúc đó hai người không phải tham gia vào chuyện công ty, chỉ cần ngồi ở nhà dùng tiền hoa hồng mỗi năm cũng đủ sống sung sướng như trước đây rồi."  

 

Lần này, lời nói của Phương Thanh Liên từng chữ từng chữ, đâm thẳng vào trái tim Lục Nhu.  

 

Không cần suy nghĩ nữa, cô ta nhìn Phương Thanh Liên rồi nghiêm túc gật đầu: "Được rồi, chị Thanh Liên, em hứa với chị, em sẽ làm theo lời chị nói."  

 

"Vậy em cầm lấy gói thuốc này, hai ngày này tìm cơ hội bảo Lục Kiến Thành đến nhà đi, hai ngày này vừa hay vào kỳ rụng trứng của chị."  

 

Lục Nhu suy nghĩ một hồi, khó xử lắc đầu: "Chị Thanh Liên, sắp tới ngày giỗ một trăm ngày của ông nội rồi, bất kể là lý do gì thì anh trai em cũng sẽ không đến vào hai ngày này đâu."  

 

"Ngày giỗ một trăm ngày?"  

 

Suy nghĩ một hồi, Phương Thanh Liên đột nhiên cong môi cười: "Thật sao? Vậy thì tốt quá, ngày đó, chị sẽ đến nhà họ Lục, phải để tất cả mọi người thấy là chị và anh ấy đang nằm với nhau."  

 

 

 

"Lục Minh Bác và Vân Thư đều là những người thích sĩ diện, nếu để họ tận mắt chứng kiến, để tất cả mọi người đều thấy, chị lại nói chuyện Kiến Thành và Nam Khuê đã ly hôn, thì dù Kiến Thành có không muốn cưới thì cũng phải cưới chị thôi."  

 

Lục Nhu kinh ngạc nhìn cô ta: "Chị Thanh Liên, chị nói rất đúng."  

 

"Hơn nữa..." Ánh mắt Phương Thanh Liên lãnh đạm, cô ta tiếp tục nói: "Em đừng quên, còn có nhà họ Phương nữa."  

 

“Nhà họ Phương nhất định sẽ đến dự ngày giỗ một trăm ngày của lão già kia. Nếu như để họ thấy chị và Kiến Thành quay lại bên nhau, thì cho dù có liều mạng, bọn họ nhất định sẽ dựng đủ mọi cách để ép nhà họ Lục phải cưới chị.”  

 

"Dù sao thì không có cha mẹ nào có quyền lực hơn bọn họ, cơ hội ngàn năm có một như vậy, bọn họ có chết cũng phải nắm lấy."  

 

"Chị Thanh Liên, chị yên tâm đi, em nhất định sẽ giúp chị, tối hôm đó em nhất định sẽ nghĩ cách cho thuốc này vào ly nước của anh họ. Nhưng chị đi vào bằng cách nào?" Lục Nhu hỏi.  

 

“Ngày giỗ một trăm ngày của lão già kia, nhất định sẽ có rất nhiều người tới đó, ngày hôm đó quản lý của nhà họ Lục nhất định sẽ rất lỏng lẻo, cộng thêm việc bọn họ sẽ không nghĩ tới chị đã có thể đi lại, chị có quang minh chính đại đi vào, cũng không có ai dám ngăn chị cả.”  

 

"Được, anh họ uống nước xong, em sẽ dìu anh ấy đến căn phòng phía tây nghỉ ngơi, chị cứ ở đó đợi."  

 

“Ừ.” Phương Thanh Liên gật đầu.  

 

Nghĩ đến những gì sẽ xảy ra vào ngày hôm đó, khuôn mặt của Phương Thanh Liên đã lộ ra một đợt xuân sắc.  



Được rồi, thật tốt! 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK