Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 "Lâm Niệm Sơ, cái đồ điên này, cô điên rồi." Phương Thanh Liên gầm thét.  

 

Sao lại có minh tinh như thế này chứ?  

 

Đây là người phụ nữ đanh đá mới đúng.  

 

Nước này cô ta mới uống xong, nhiệt độ vẫn còn nóng, mặc dù không phải nóng bỏng nhưng vẫn rất nóng, lúc giội lên đầu cô ta khiến da đầu cô ta lập tức tê dại.  

 

Lâm Niệm Sơ cười lạnh.  

 

Được, nóng đúng không?  

 

Vậy cô sẽ cho cô ta mát mẻ hơn, để cô ta hạ nhiệt.  

 

Lâm Niệm Sơ cầm lấy cái cốc đi vào nhà vệ sinh, cô ấy lấy một cốc nước lạnh.  

 

Sau khi quay lại, cô ấy không chút suy nghĩ mà trực tiếp giội thẳng từ đầu Phương Thanh Liên xuống.  

 

"A, lạnh..."  

 

Phương Thanh Liên lại bắt đầu kêu gào.  

 

Nước lạnh chảy xuống từ đỉnh đầu cô ta khiến cô ta run rẩy.  

 

"Không phải kêu nóng sao? Tôi tốt bụng hạ nhiệt cho cô đấy."  

 

"Nếu như còn nóng thì tôi cũng không ngại hạ nhiệt giúp cô lần nữa đâu."  

 

Lâm Niệm Sơ nói xong thì cười lạnh, ném cái cốc xuống bàn, vẻ mặt lạnh như băng.  

 

Nhưng cô ấy không ngờ rằng lúc cô ấy đang chuẩn bị rời đi thì Phương Thanh Liên như bị điên mà ngồi bật dậy, cô ta đưa tay ra nắm lấy tóc Lâm Niệm Sơ.  

 

Sau đó hung ác túm.  

 

Lâm Niệm Sơ hừ lạnh một tiếng, ánh mắt sắc bén nhìn Phương Thanh Liên: "Thủ đoạn thấp hèn này mà cô cũng chơi?"  

 

Quả nhiên người càng tiện càng thích túm tóc.  

 

Lâm Niệm Sơ cô ghét nhất là có người túm tóc mình, lúc đi ngủ có khi Hoắc Ti Yến đè lên tóc cô ấy cũng đủ để khiến cô ấy đau lòng nửa ngày.  

 

Cô ấy yêu tóc mình đến mức nào chứ?  

 

Đã lớn như vậy rồi, ngoài lúc chất tóc không tốt cần dưỡng đuôi tóc ra, cô ấy đều không nỡ cắt tóc.  

 

Ngay cả bây giờ nhuộm và uốn tóc đủ loại cô ấy cũng chọn chỗ tốt nhất để làm, bớt được lần nào hay ần đó, sợ làm tổn thương mái tóc dài này của mình.  

 

Mái tóc cô ấy hết lòng bảo vệ như vậy lại bị một con mụ điên nắm lấy, sao cô ấy có thể không tức giận được chứ?  

 

Trong chớp mắt cơn tức như phun trào ra.  

 

Cơn giận của cô ấy càng tăng cao.  

 

Được!  

 

Thủ đoạn thấp hèn sao, vậy cô ấy càng phải dùng thủ đoạn thấp hèn gấp ba để chơi đùa với cô ta.  

 

Tốt xấu gì cũng quay phim nhiều năm như vậy, cô ấy cũng luyện qua chút quyền cước, cơ thể lại nhẹ nhàng, cô ấy không tin mình không bằng một người què.  

 

Lâm Niệm Sơ đưa tay nắm lấy tóc Phương Thanh Liên.  

 

Da đầu Phương Thanh Liên lập tức nhức nhói, nhưng cô ta sẽ không cầu xin tha thứ, chỉ cười lạnh: "Vừa mới nói thủ đoạn của tôi thấp hèn, vậy còn cô? Bây giờ cô đang làm gì vậy?"  

 

"Người cao quý dùng thủ đoạn cao quý, người đê tiện dùng thủ đoạn đê tiện, đối với dạng người như cô chỉ nên dùng thủ đoạn này mà thôi, Phương Thanh Liên, đừng có đã được tiện nghi còn khoe mẽ, tôi tự ra tay đã là nể mặt cô rồi."  

 

Lâm Niệm Sơ nói xong khiến Phương Thanh Liên hoàn toàn tức giận.  

 

Hai người đều nắm lấy tóc của đối phương, ai cũng không chịu buông tay.  

 

Tình huống trở nên vô cùng hỗn loạn.  



Hai người phụ nữ đều vô cùng độc ác. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK