Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Có phải em nhớ nhầm không?” Lục Kiến Thành xoa xoa tóc cô, dịu dàng hỏi.

Nam Khuê cố suy nghĩ chút, sau đó khẳng định: “Không, trước khi đi ngủ em còn nghịch điện thoại mà, sao lại vô duyên vô cứ biến mất chứ?”

“Vậy trước tiên không tìm nữa, anh dẫn em đến một chỗ được không?”

“Chỗ nào?”

“Một trang trại nghỉ dưỡng mới mở của bạn, nơi đó cách xa thành phố sầm uất, môi trường trong lành, không khí cũng tốt, trong khoảng thời gian này em quá lo lắng, anh cùng em đến đó thư giãn chút.”

“Nhưng gần đây hình như anh rất bận, mỗi ngày đều đi sớm về muộn, anh có thời gian sao?”

“Bây giờ đưa em đi, em ở đó chơi, mấy ngày nữa anh sẽ đón em về, sợ em nhàm chán, anh nhờ người đón đồng nghiệp của em rồi.”

“Đông Hoạ có phải không?” Nam Khuê hỏi.

“Ừm.”

Lục Kiến Thành nói xong, mười phút sau, anh nắm tay Nam Khuê lên xe.

Người giúp việc trong nhà cũng nhanh chóng bỏ đồ đạc đóng gói vào cốp xe.

Nam Khuê nhìn mọi người vội vàng ra vào, trông rất ngăn nắp trật tự, không biết vì sao, trong lòng bỗng nhiên có dự cảm vô cùng không tốt.

Nhưng cụ thể là cái gì, cô lại không biết phải nói sao.

Lúc này, điện thoại của Lục Kiến Thành vang lên.

“Chờ một chút, anh nhận điện thoại.” Anh nói.

Sau đó đứng dậy rồi xuống xe.

Trong lúc anh đứng dậy, Nam Khuê phát hiện một chiếc điện thoại rớt ra khỏi túi quần anh.

“Kiến Thành, …của anh…” Điện thoại di động.

Lời trong miệng còn chưa dứt, cô đã ý thức được chiếc điện thoại trước mắt đặc biệt quen thuộc.

Nhìn kỹ lại, đó vốn là điện thoại của cô.

Nhưng?

Không phải điện thoại của cô ấy đã biến mất rồi sao?

Tại sao?

Tại sao lại ở chỗ anh?

Loại dự cảm không tốt này càng ngày càng mãnh liệt, Nam Khuê đã nhạy cảm cảm giác được anh có chuyện quan trọng gì đó đang giấu mình.

Gọi điện thoại xong, Lục Kiến Thành đi vào trong xe.

Khi nhìn thấy điện thoại đang bị Nam Khuê nắm trong tay, anh lập tức hoảng loạn.

Nhưng sự tự chủ mạnh mẽ đã làm cho anh nhanh chóng bình tĩnh lại.

“Điện thoại em tìm thấy rồi, nhưng là nó trượt ra từ túi của anh, anh không có gì để giải thích sao?” Nam Khuê nhìn anh, cố gắng bình tĩnh lại.

“Khuê Khuê, quả thật là anh giấu nó đi.”

Tình cảnh này, Lục Kiến Thành biết muốn giấu diếm cũng không thể giấu được.

“Tại sao?” Nam Khuê truy hỏi.

Đưa tay ôm chặt cô vào lòng, anh mới chậm rãi mở miệng: “Khuê Khuê, anh vốn muốn em ra ngoài nghỉ vài ngày, nhưng bây giờ em đã tìm thấy điện thoại rồi, anh biết chắc không giấu được em nữa.”

“Thay vì để cho em hiểu rõ những chuyện này từ trên mạng, không bằng để cho anh chính miệng nói cho em biết.”

Thấy anh mím chặt môi, vẻ mặt nghiêm túc, trong lòng Nam Khuê vô cùng thấp thỏm.

“Rốt cuộc là chuyện gì? Sao anh lại lo lắng vậy?” Môi run rẩy, cô gằn từng chữ hỏi.

“Khuê Khuê…” Vừa gọi tên cô, giọng Lục Kiến Thành lập tức trở nên trầm thấp dị thường: “Quý Dạ Bạch, anh ta…”

Nắm chặt nắm đấm, anh buộc mình phải nói cho hết: “Anh ta đã phơi bày video trong khách sạn, bây giờ lan truyền trên mạng rất nhanh, rất nhiều người đã nhìn thấy.”

“……”

Chừng mười mấy giây, trong đầu Nam Khuê trống rỗng.

Cô đờ đẫn.

Một lúc lâu, cả người giống như không thể cử động.

Con người giống như gỗ, cứ đứng đơ ở đó.

Trong khoảnh khắc đó, cô gần như cảm thấy mình không thể suy nghĩ.

Rất lâu sau, cô nghẹn ngào, há môi nhiều lần mới phát ra một chút âm thanh khô khốc: “Cho nên, anh cầm điện thoại của em chỉ sợ em nhìn thấy tin tức video lan truyền trên mạng, sợ em biết chuyện này đúng không?”

“Ừm.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK